Chương 24.

1.2K 48 0
                                    

Từ lúc quan hệ của Jiyeon và Myungsoo được công khai đến nay, số lần bọn họ cùng nhau trở về Kim gia giảm đi rất nhiều, nguyên nhân lớn nhất trong này là do Jiyeon , mỗi lần cô đối mặt với người nhà họ Kim đều có cảm giác gò bó, mặc dù cô đã cố gắng giảm bớt cảm giác đó tồn tại, hơn nữa còn nỗ lực tỏ ra mình giống như trước đây. Cô cho rằng mình ngụy trang rất giống, thật không ngờ Myungsoo lại nhìn thấu cô, anh cũng không nói rõ, mỗi lần gọi điện đều để cô nói chuyện với bà nội , sau đó chính anh sẽ truyền đạt ý nguyện chủ nhật không về được

Mặc dù đối với cách làm của anh, Jiyeon cũng không nói gì, nhưng lại rất vừa lòng, anh đóng vai “người xấu” khiến cô vừa ý, nhưng mà nghĩ sâu hơn, cô kiểm điểm lại chính mình, có phải cô hơi kiêu hay không?.

Chủ nhật này, mục đích của Myungsoo rất rõ ràng, ngày đầu tiên sẽ dạy cô học lái xe dạp, ngày hôm sau sẽ dạy cô học bơi lội, lý do là, anh biết được ngay cả xe đạp cô cũng không biết lái, không ngừng ghét bỏ sự ngốc nghếch của cô, vì không muốn cô kéo cấp bậc của anh xuống thấp hơn, anh quyết định nhất định phải dạy cô học

Jiyeon cho rằng anh chỉ nói đùa, ai ngờ anh tỏ ra rất nghiêm túc, một chiếc xe đạp để trong gara dự bị của anh, nắp xe cũng không đậy lại, không biết lúc anh lái xe, có suy nghĩ gì. Một chiếc xe xa hoa đến mức tận cùng, phía sau xe chở một quý bà, chỉ tưởng tượng chút thôi, cô cũng cảm thấy buồn cười

Chỉ là, rất nhanh cô không cười nổi nữa rồi

Thật không có chuyên môn tìm địa điểm, ở phía dưới khu nhà trọ, còn có một khoảng đất trống lớn, làm chỗ ăn chơi. Jiyeon nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh, bước qua lấy lòng nói: “Anh xem, ở đây nhiều người như vậy, ngộ nhỡ em phạm sai lầm, không phải sẽ làm mất mặt anh sao?”

Myungsoo tỏ ra hết sức trượng nghĩa nói: “Biết là sẽ mất mặt, vậy em hãy cố gắng học cho tốt, ở đây nhiều người như vậy, em ngay cả học sinh trung học cũng không bằng?”

Lấy lòng không có hiệu quả, Nhâm Niệm đành phải nhận tội

Myungsoo vẫn rất nhẫn nại, vững vàng nắm xe đạp, để cho cô lái, để cho cô chú ý chuyển động về phía trước, anh ở phía sau ổn định, bảo cô không cần phải sợ, tất cả đều rất thuận lợi, Myungsoo chuẩn bị buông tay từ từ, Jiyeon liền kêu to: “Đừng buông….Em sợ”

Myungsoo chỉ cảm thấy buồn cười, tại sao cô còn nhát hơn một đứa bé nữa

Nhưng mà anh vừa mới buông tay, xe chạy đơn độc trên đường lập tức ngã sang một bên, anh vội chạy đến đỡ xe đạp, cô nắm chặt tay vịn, rất lâu mới ổn định lại được

Myungsoo còn muốn nói gì đó, học chạy xe ngã vài cái là chuyện bình thường. Đang chuẩn bị để cho cô thử lại, thì phát hiện sắc mặt của cô trắng bệch, anh mím chặt môi, không nói thêm gì nữa, đỡ cô đến một bên. Sắc mặt của cô vẫn không tốt, hít thở cũng dữ dội

Hắn sờ sờ cái trán của cô, bàn tay vuốt vuốt mái tóc cô hỏi: “Sao vậy?”

“Có thể không học không?”

Cô quay đầu, chân mày hơi nhíu lại, giống như đứa trẻ bướng bỉnh không chịu uống thuốc, có thể không uống không?

[ Longfic ] Không thể ngừng yêu ♥ MyungYeon ver ♥Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ