Chương 31.

1.2K 51 0
                                    

Khi ngồi ở trong xe, sắc mặt Nhâm Niệm vẫn thật không tốt, cô cảm thấy trong bụng mình có luồng khí thật lớn, nhưng không thể thoát ra ngoài được. Khó chịu nhưng không còn cách nào khác, đành phải chịu đựng, loại cảm giác này giống như hồi cô còn nhỏ, cô không ăn cơm đúng giờ, sau đó bụng rất đau. Khi ấy cô tưởng rằng do mình quá đói nên mới đau như vậy, kết quả càng ăn càng cảm thấy đau bụng. Nhưng chính cô biết, luồng khí trong người làm lồng ngực cô cảm thấy khó chịu, chỉ khi nào chúng được xả ra, mới làm cô cảm thấy dễ chịu

Cô lấy tay nắm lồng ngực, tựa hồ khó mà chịu đựng cái loại đau đớn như thế này. Myungsoo liếc nhìn cô một cái, không khỏi nhướng mày lên:

“Rất khó chịu sao?. Chờ một lúc anh đi mua thuốc”

Jiyeon khó khăn vươn tay lắc lắc: “Không cần, uống gì cũng không có tác dụng đâu”

Thái độ của cô hết sức kiên trì, cô biết, loại khó chịu này sẽ không kéo dài lâu lắm, thậm chí sẽ kết thúc rất nhanh, ăn hay uống gì cũng không giải quyết được nỗi đau đớn hiện giờ của cô. Hà tất phải lãng phí sức lực, chỉ cần nhịn một chút. Lúc trước, vận khí của cô cũng không xui như vậy

Cô từ từ nhắm hai mắt lại, không muốn nói nhiều thêm nữa

Myungsoo còn muốn nói gì, nhưng nhìn thấy dáng vẻ của cô, nhưng cuối cùng vẫn trầm mặc. Xe nhanh chóng tăng tốc, những cây cổ thụ dưới ánh đèn đường giống như hình thành một tấm màn chắn màu vàng, lần lượt lùi về phía sau. Myungsoo mím chặt môi, trong lòng có một nỗi phiền muộn liên tục kiềm nén, chính anh cũng không rõ, khi nào thì nó bùng phát. Nói thật, cô dẫn anh đến gặp đồng nghiệp của cô, nếu như trước đó anh biết, anh sẽ không đồng ý, cô không thương lượng với anh như vậy, khiến anh cảm thấy không thoải mái. Chỉ là vẫn không nói thêm gì, ở trước mặt bạn đồng nghiệp của cô, vẫn phải bảo vệ thể diện cho cô

Giờ phút này, cô ngồi ở chỗ đó, hai mắt nhắm chặt, giống như phải chịu nỗi đau rất lớn, anh nghĩ, nếu như đổi lại ở một nơi khác, ví dụ như ở trên giường, bây giờ cô đã cuộn mình thành một cục, không để ý đến ai, tựa hồ một chú thỏ trắng nhỏ bị thương

Anh khe khẽ thở dài, cũng không muốn đi so đo cái gì nữa

Xuống xe, cô vẫn không nói gì, bước đi rất thong thả, Myungsoo không yên lòng, đi lên phía trước đỡ cô, cô cũng không đẩy ra

Mà đến nhà trọ, chuyện cô làm đầu tiên là vọt vào nhà vệ sinh nôn mửa, Myungsoo theo sau đi vào, cô mở vòi nước, khó khăn rửa tay, sắc mặt cũng càng ngày càng tệ, anh nhớ cô vốn ăn không nhiều. ăn cái gì thì nôn ra cái ấy, những gì trong bụng đều nôn ra hết rồi. anh hơi nhíu mày, khó hiểu. anh nhớ tửu lượng của cô mặc dù không được xem là tốt, nhưng cũng không tệ như vậy

“Lần sau, em đừng uống rượu nữa” Anh dìu thân thể của cô, cảm thấy cô có thể ngã xuống bất cứ lúc nào

Jiyeon nhìn mình trong gương cùng với người phía sau mình. Sắc mặt cô trắng bệch, hoàn toàn mất đi sức sống, lớp phấn trên mặt cũng trôi theo nước, dáng vẻ vô cùng nhếch nhác, anh vẫn mặc quần áo chỉnh tề như cũ, ngoại trừ sắc mặt không tốt, có thể cho 9/10 điểm. Cô chậm rãi nở nụ cười: “Anh cảm thấy chúng ta có xứng đôi không?”

[ Longfic ] Không thể ngừng yêu ♥ MyungYeon ver ♥Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ