Khi Yuju bị chị gái kéo đi dạo trong các cửa hàng quần áo tại một khu trung tâm, cô đã nhìn thấy người đó. Dường như cũng nhận ra cô, anh ta liền hướng về phía cô gật đầu một cái. Trong đầu Yuju lập tức xuất hiện tám chữ, quả thực là có duyên phận với nhau.
Cô gái đi bên cạnh anh vừa cười với Irene vừa chạy tới, "Irene!"
"Jeon Soyoen!". Irene cũng ôm chầm lấy cô gái, hai người này hiển nhiên có quan hệ không tồi.
Irene gắng sức chu môi ra, "Em gái của tớ, Choi Yuna."
"Em gái của cậu cao hơn cậu rất nhiều đấy!"Jeon Soyoen cười ha hả, cô nhìn về phía người đàn ông đi đằng sau đang tiến lại gần rồi lập tức hô lên, "Jungkook, giới thiệu với cậu một chút! Đây là bạn đại học của tôi, tên Choi Irene, còn đây là em gái của cô ấy, Choi Yuna!"
Người đàn ông gật gật đầu, "Xin chào!" Thái độ của anh ta rất tao nhã và lễ phép.
Trong lòng Yuju nghĩ rằng hai người bọn họ quả thực không thể tính là quen biết, cả hai nhiều nhất cũng chỉ ngồi cùng bàn uống cà phê một lần và cùng đi dạo trong giáo đường một lần. Vì vậy mà cô cũng chỉ mỉm cười và làm bộ như lần đầu gặp mặt, "Xin chào!"
Jeon Soyoen tiếp tục mở miệng, "Người này là cháu của tớ, tên đầy đủ là Joen Jungkook. Mấy năm trước cậu ấy ở nước ngoài và vừa mới trở về. Ha ha, trông rất khôi ngô tuấn tú và khí độ bất phàm phải không?"
Irene nghi ngờ hỏi, "Cậu là trưởng bối của cậu ấy thật á?"
Jeon Soyoen gật đầu, "Theo thứ bậc trong nhà thì đúng là như thế, tuy rằng cậu ấy lớn hơn tớ ba tuổi." Kết thúc lời nói cô ấy còn thở dài một tiếng.
Jeon Jungkook có chút dở khóc dở cười, "Mọi người cứ nói chuyện nhé, tôi đi làm mấy việc trước rồi trở lại sau."
"Sao lại vội vàng muốn đi như vậy? Hiếm khi gặp được người đẹp nên cậu ngượng ngùng phải không?" Jeon Soyoen trêu chọc.
"Quả thực không phải. Tôi chỉ sợ quấy rầy các chị em thôi."
Yuju tiếp lời, "Hay là em cũng về trước, đỡ quấy rầy hai chị nói chuyện."
"Muốn chết hả?" Irene tiện tay vò vò mái tóc của em gái.
Sau cùng, vì sự kiên trì của hai vị trưởng bối mà cả bốn người cùng bước vào một quán ăn bán đồ Hàn Quốc gần đó.
Yuju thực ra chẳng có việc gì quan trọng, dù sao cô cũng rất rảnh rỗi, nhưng nhìn dáng vẻ của Jeon Jungkook thì hình như anh ta đang có việc phải đi. Cô bèn ghé sát vào tai Jungkook rồi nhẹ giọng nói, "Tôi dám cam đoan trên người các chị ấy không có súng đâu." Cô muốn nói rằng nếu anh ta muốn đi thì cũng không thành vấn đề.
Đối phương sửng sốt một chút rồi sau đó ung dung cười nói, "Không phải đâu!" Câu tiếp theo mà anh ta nói lại là, "Tôi rất vui khi gặp lại cô."
Yuju xua xua tay, cô hiển nhiên coi những lời anh ta vừa nói chỉ là xã giao mà thôi. Sau đó, Jeon Jungkook vì có điện thoại nên danh chính ngôn thuận rời đi. Kế tiếp, Yuju bị bắt phải nghe rất nhiều chuyện về Joen Jungkook. Có thể nói Joen Soyoen này khá sùng bái vị "vãn bối" của cô ấy.
BẠN ĐANG ĐỌC
( Yukook ) - Cớ sao nói không yêu
Fanfiction"Trên thế giới này, vận mệnh của anh tốt nhất được giữ trong tay em đây cũng chính là lời hứa của anh." Ai ko thik CP này vui lòng click back..!? Xin cảm ơn!!! ^.^