Chap 10

9.2K 455 96
                                    


Sau ngày hôm đấy nhỏ Hana ở trường luôn bị mọi người xa lánh, hành hạ đủ kiểu đúng như câu nói "chỉ là khởi đầu" của Jungkook. Kiểu người tàn nhẫn như cậu thì sẽ không để mình chịu thiệt có trách thì trách nhỏ đó quá hống hách mà thôi. Cũng từ hôm đó trở đi không biết thằng cha đó mắc chứng bệnh gì mà suốt ngày đeo bám cậu hết mua bánh, mua cơm rồi đến đeo bám cậu về tận nhà. Ba mẹ cậu thì cứ coi hắn như người trong nhà khiến cậu phát điên lên được. Hôm nay cũng vậy hắn cứ lẽo đẽo theo cậu mãi khiến đàn em của cậu cũng phát bực, một thằng nói:

- Học trưởng Kim này ! Anh có bị điếc không vậy ? Jeon đại ca đã nói thế rồi mà anh còn không đi đi à ?

Taehyung nhướn mày đáp:

- Đây không phải là việc của cậu.

Hắn biết cậu khó chịu, từ cái cách cậu nhìn hắn chửi hắn, hắn đều biết nhưng hắn vẫn cố lơ đi. Giờ chỉ còn cách lẽo đẽo theo cậu để cậu biết rằng vẫn có một người nguyện ý nghe cậu chửi vẫn nguyện ý yêu cậu.

- Câm hết miệng lại đi !!!

- Jungkook.. anh thật sự thích em mà...em không thể cho anh một cơ hội được không ?

- Không ! Tôi nói mãi mà anh không hiểu à ? Tôi và anh không thể vì tôi không hề thích anh ? Anh nên bỏ cuộc đi. Chúng mày đi bar với tao.

- Tuân lệnh đại ca.

- Hú hú đi thôi anh em..

Mặc cho anh mắt buồn bã của Taehyung đang chiếu vào người mình, mặc cho hắn có nói bao nhiêu lời yêu thương cậu vẫn không thể chấp nhận hắn được. Cậu cũng có một chút chút thích hắn nhưng không thể che lấp được hình ảnh của người ấy trong lòng cậu. Cậu vẫn là không thể mở lòng với hắn...

" Kim Taehyung, anh nên chết tâm với tôi đi ! Sớm một chút, tôi sẽ không còn cảm thấy có lỗi nữa.."-pov Jungkook

Trong quán bar, tiếng nhạc sập sình quay cuồng, những đám người đói khát một vũ công nào đó trên sân khấu. Trong góc nhỏ, chỉ có Jungkook ngồi đấy nốc từng chai rượu đám đàn em của cậu đã đi ra giữa sàn nhún nhảy hú hét điên rồ, tâm trạng của cậu khá tệ trong đầu chỉ toàn hình ảnh ánh mắt tha thiết khẩn cầu của Taehyung.

- Chết tiệt. Mày đang nghĩ cái quái gì vậy Jungkook ? Mày chỉ được nghĩ đến Jin thôi, mày điên rồi Jungkook.

Cậu phát điên lên mất, kêu phục vụ mang cho mình thêm rượu. Một phút lơ là cậu không hề để ý đến nhỏ Hana đang thì thầm gì đó với phục vụ và một nụ cười ghê tởm xuất hiện trên gương mặt của nhỏ đó. Jungkook cứ uống, cậu không biết mình đã nốc bao nhiêu rượu vào người cho đến khi người cậu khô khốc cảm giác ngứa ngáy ở hạ thân khiến câu lờ mờ nhận ra mình đã bị hạ thuốc.

- Mẹ kiếp..

Nóng, người cậu giờ như một cái lò vậy. Nóng kinh khủng, cậu không biết mình ra ngoài thế nào cho đến khi cậu va phải một người nào đó. Người đó cực lì thơm và mát, đây đúng là điều cậu cần lúc này. Jungkook cứ bấu viu người đó lảm nhảm:

- Làm ơn..giúp..giúp tôi..

- Bé cưng đi theo anh và em sẽ được thoải mái.

Đúng người cậu va phải không ai khác chính là Taehyung, hắn đã đi theo cậu đến đây. Không ngờ rằng bắt gặp bộ dạng câu nhân của Jungkook như này.

| Vkook | Jeon Đại Ca! Anh Gay Rồi Chứ ?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ