Chap 26

4.2K 166 13
                                    

Sau khi cố chạy thật nhanh ra khỏi khách sạn, Jungkook cúi mình xuống thở gấp bóp chặt bên ngực trái qua lớp áo sơ mi mỏng, cậu đau đến thở hổn hển. Để mặc chiếc siêu xe của mình ở trong khác sạn, Jungkook bước đi thất thểu trên đường lớn, cậu không biết câu đang hướng nào, đang đi về đâu..chỉ biết cậu cứ đi thẳng. Bên ngoài trời vẫn đang lạnh cắt da cắt thịt trên người cậu độc mặc một chiếc áo sơ mi mỏng do vội phi xe đến đây mà quên mất áo ấm, mặc cho những đợt gió gào rít cứ táp vào mặt vào người mình Jungkook không hề quan tâm..cái lạnh giá của thời tiết làm sao lạnh bằng trái tim cậu hiện tại. Cậu khuỵ hẳn xuống đường, hai tay cậu bóp chặt lấy ngực trái nơi có trai tim đang vỡ ra hàng trăm nghìn mảy. Jungkook cúi đầu khóc nức nở, cậu khóc nấc lên thành từng tiếng khiến cho người đi đường thương cảm không thôi. Cớ vì sao mà giữa cái thời tiết âm độ này mà lại có một người con trai run rẩy ngồi khóc ? Chắc hẳn phải xảy ra chuyện gì kinh khủng lắm ?

Cậu vẫn quỳ ở đấy, vẫn khóc tức tưởi, mặc cho da thịt đã lạnh ngắt, đôi môi hồng xinh ngày nào giờ đã chuyển sang màu tím tái trông đến phát sợ. Ôm lấy gương mặt đẫm nước mắt của mình, Jungkook đau đớn, cậu chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày Taehyung phản bội cậu, hắn yêu cậu như vậy hà cơ sao lại phản bội cậu cơ chứ ? Hay do cậu không đủ tốt ? Hay do cậu quá trẻ con ? Hay do cậu yêu hắn chưa nhiều ? Hay...tất cả mọi thứ đều là do cậu tư ảo tưởng...Jungkook ngửa mặt lên nhìn trời cậu thều thào trong vô vọng:

- Rốt cuộc đến cuối cùng người đau khổ vẫn là tôi...

Bóng Jungkook khuất xa dần, biến mất hẳn khỏi tầm mắt của Taehyung nhưng hắn vẫn quỳ ở đấy, vẫn nhìn chằm chằm vào hướng ấy. Thời gian như ngừng lại, mọi thứ xảy ra quá nhanh khiến hắn không kịp làm chủ mình và rồi..hắn làm cậu tổn thương, và rồi chính hắn xúc phạm cậu, và rồi chính hắn cũng không còn được cái quyền đến gặp cậu nữa...

Jane cũng bất lực trước thái độ hờ hững lạnh nhạt của Taehyung, mặc cho gac có khuyên hắn thế nào hắn cũng không thèm để ý tới, đến cái mức gã tức giận gào ầm lên hắn mới xoay chuyển mắt nhìn gã:

- Kim Taehyung anh sao phải khổ sở như vậy ? Nó cũng đâu có yêu anh đâu ? Nó chỉ coi anh là người thay thế thôi !

Nếu Jane không nói hai từ "thay thế" thì có lẽ hắn sẽ chẳng bao giờ để ý đến gã. Taehyung lập tức bùng nổ, hắn đứng phắt dậy túm lấy cổ Jane mà siết mạnh đến mức gã ho sặc sụa vì khó thở. Nhìn vào cái con người mình từng yêu thương sâu đậm lại làm ra cái hành động khốn nạn rẻ mạt chỉ để chia tách giữa hắn và cậu, Taehyung gằn lên từng tiếng:

- Tôi sao phải khổ sở thế à ? Là tại vì cậu đấy ! Tất cả là tại tên khốn nhà cậu đấy.  Tại sao cậu lại quay trở về ? Tại sao hả ? Sao cậu không sống rồi chết quách ở bên đấy cho xong đi còn về đây làm cái quái gì hả ? Còn nữa tôi đéo phải là người thay thế ! Đcm nhớ cho kĩ đấy tôi đéo phải !!!

Jane ấm ức cũng gào lên:

- Tôi về đây là vì ai hả ? Là vì ai ? Không phải là vì anh sao ? Là vì tôi còn yêu an-

Tageyung bỡn cợt chặn họng gã:

- Yêu tôi ? Nực cười ! Không phải trước kia cậu bỏ theo thằng khác sao ? Giờ cậu lại nói yêu tôi ? Không biết xấu hổ à ?

| Vkook | Jeon Đại Ca! Anh Gay Rồi Chứ ?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ