Taehyung có chút bất ngờ khi cậu hỏi hắn một câu như vậy, hắn có thể thấy rõ sự căng thẳng khi cậu hỏi hắn, đôi tay cậu siết chặt ly nước như muốn vỡ ra luôn rồi!
Hắn nhẹ xích tới bên cậu một chút, lấy ly nước đang bị dày vò một cách không thương tiếc trong tay cậu rồi đặt lên bàn.
"Jungkook, em thật sự muốn biết" Kim Taehyung đột nhiên lên tiếng, hắn cứ thế mà nhìn thẳng vào mắt cậu, đôi mắt màu hổ phách thường ngày biết bao nhiêu sát khí nhưng khi nhìn cậu lại thay vào đó là sự ôn nhu và yêu chiều!
Jungkook như bị cuốn vào ánh mắt ấy, tâm tư cậu có chút dao động, một chút cũng không muốn rời khỏi ánh mắt đó. Cậu nhẹ nhàng gật đầu, tỏ ý rằng mình thật sự đang rất muốn biết.Taehyung mỉm cười nhẹ, đứa nhỏ này thật sự rất đáng yêu, hắn hận không thể đem tiểu tâm can này khảm sâu vào tận đấy lòng mà hết mực yêu thương!
"Jungkook, tôi nghĩ bản thân mình không nên che giấu nữa, nếu em đã muốn biết thì tôi sẽ cho em biết! Tôi...không thích em"
Jungkook nghe đến đây thì lại có cảm giác hụt hẫng, nơi ngực trái trở nên hỗn loạn mà đập lệch đi một nhịp, cậu là đang trông chờ điều gì từ hắn đây.
Taehyung thấy người nhỏ trước mặt đang háo hức lắng nghe lại đột nhiên cúi gầm mặt xuống, hai tay không kìm được lại bấu vào gấu quần mà dày vò.
Hắn thấy vậy liền nói"Jungkook, đang nói chuyện với tôi sao em lại cúi gầm mặt như vậy"
Jungkook vẫn một mực giữ nguyên tư thế đó, cậu một chút cũng không ngẩng lên.
Taehyung có chút khó chịu liền dùng tay mình nâng mặt cậu lên.
Nào ngờ được cả khuôn mặt cậu những giọt nước mắt ngắn dài cứ thế mà đua nhau rơi xuống đôi gò má bông của Jungkook, mũi nhỏ lại sụt sịt đỏ ửng cả lên, Taehyung thấy một màn trước mắt liền hốt hoảng lau nước mắt cho cậu, hắn giữ mặt cậu đối diện với mình hỏi"Jungkook, nói cho tôi biết sao em lại khóc?"
Jungkook cũng chẳng biết bản thân mình đang bị làm sao, khi nghe được hắn nói không thích mình thì mắt của cậu đã bị nước mắt lấn át mà thi nhau chảy rồi, bản thân chẳng khác gì đứa nhỏ bị giành lấy kẹo ngon vậy!
"Thượng...hức..Thượng tướng thật sự...hức..không thích tôi ạ" Jungkook khó khăn lên tiếng hỏi hắn, một lần nói là lại nấc lên một cái, hắn nhìn thấy cảnh tượng này chỉ biết cười khổ thôi, bạn nhỏ Jeon chỉ vì câu nói đó của hắn mà thút thít như vậy sao!!!!
"Jungkook, tôi chưa nói xong thì em lại thút thít như này đây. Đúng là tôi không thích em thật, nói thẳng ra thì không phải là thích, mà là yêu em, hiểu chưa đồ răng thỏ!"
Jungkook nghe được câu cuối của hắn liền ngơ ra một lúc, bản thân lại chẳng sụt sùi như ban nảy nữa, vành tai cậu lại dần đỏ lên, đôi gò má cũng theo đó mà ửng hồng!
"Tôi...tôi không phải thỏ!" Jungkook nghe hắn trêu chọc mình liền lên tiếng phản bác lại, đây chẳng phải là thỏ xù lông sao !
Thấy Jungkook cứ bày ra cái vẻ đáng yêu như vậy hắn liền nhịn không được mà túm lấy eo cậu nhấc cả người cậu ngồi lên người mình, Jungkook đột nhiên bị nâng lên liền hốt hoảng túm lấy bã vai hắn, hai chân theo bản năng liền quập ngang hông Taehyung. Hắn biết cậu sợ ngã liền lấy hai tay mình giữ eo cậu lại, tư thế này...quá gần gũi với nhau đi!
BẠN ĐANG ĐỌC
Học Viên Jeon! Tôi Yêu Em
Fiksi PenggemarKim Taehyung, người đàn ông ở cái ngưỡng 30 tuổi, tên tuổi của hắn luôn lừng lẫy trong quân đội bậc nhất TK của Đại Hàn Dân Quốc! Với chức vị Thượng tướng ở TK, người mà luôn khoác lên mình một cảm xúc khó gần và đầy kiêu ngạo và là người đem lòng...