Chu Tử Thư nhìn Ôn Khách Hành bận rộn trong bếp, hắn khẩn trương chạy qua chạy lại khiến Ôn Khách Hành không biết nên nói gì. Cuối cùng, một bàn đầy thức ăn bày ra trước mặt hắn, sau khi xác định đi xác định lại là Ôn Khách Hành không có gì không khỏe, hắn mới chịu cầm đũa, nhưng khẩu vị không được như ngày đầu tiên ăn món anh nấu.
-Từ ngày mai tôi sẽ học nấu ăn.
-Sao thế, hôm nay tôi nấu toàn món anh không thích ăn à?
-Không phải, để cậu vào trong bếp như thế này, thần kinh tôi sớm muộn cũng chịu không nổi.
Hắn rầu rĩ trả lời, Ôn Khách Hành lại càng bất đắc dĩ:
-A Nhứ, anh đừng coi tôi như người bệnh nữa, sống quan trọng nhất là được làm theo ý thích của mình mà. Tôi thích nấu cho anh ăn, được không?
Chu Tử Thư gật gật đầu, cố ngăn sự chua xót dâng lên trong ngực, nếu kiếp trước hắn ôn nhu với anh bằng một nửa bây giờ, giá như đừng lạnh lùng để anh khổ cực đuổi theo, giá như có thể đồng cảm với sự thù hận của anh sớm hơn, thì chắc anh cũng không nỡ bỏ hắn đi. May mắn, kiếp này, còn kịp!
-Mai tôi nấu cháo cho cậu, nhất định đến lúc cậu ăn được thức ăn bình thường, tôi có thể nấu cho cậu ăn.
-Được, đều nghe anh.
Ăn xong, Ôn Khách Hành đi tắm, Chu Tử Thư rửa bát, chờ anh tắm xong, ngồi yên vị xem ti vi, hắn mới yên tâm đi tắm.
Chu Tử Thư mang một cái đầu ướt đẫm ra, ngồi ghế sofa, mở laptop làm việc, nghe thấy tiếng ti vi đột nhiên nhỏ đi, hắn ngẩng lên:
-Không cần chú ý đến tôi, tôi làm việc tập trung lắm, tiếng ti vi không ảnh hưởng được đến tôi, từ xưa đã thế rồi.
-Từ xưa?
-Ừ, từ lúc biết đọc biết viết.
Ôn Khách Hành kinh ngạc nhìn Chu Tử Thư, trẻ con còn có người ham học hơn ham chơi sao, có thể tập trung học mà tránh thoát sự cám dỗ của ti vi ngay bên cạnh. Nhìn đến cái đầu ướt đẫm của Chu Tử Thư, anh nhíu mày đứng dậy, nhưng bị hắn níu tay lại:
-Cậu muốn lấy gì?
-Máy sấy, sấy tóc cho anh, để tóc ướt sẽ dễ đau đầu.
Chu Tử Thư cảm động rồi, cả kiếp này, anh không nhắc hắn tự lau khô tóc mà lại muốn lấy máy sấy để sấy tóc cho hắn. Hắn bình thường cứ để tóc khô tự nhiên, vì tắm xong hắn còn làm việc, đến lúc đi ngủ, tóc khô là vừa. Chu Tử Thư đứng dậy lấy máy sấy, rồi ngồi luôn xuống sàn, để Nhất Oa chui vào lòng, hưởng thụ việc được Ôn Khách Hành sấy tóc cho.
-Tôi nói tôi chăm sóc cậu mà sao lại có cảm giác mình bị cậu chiều hư thế này nhỉ?
Ôn Khách Hành lặng yên không nói.
-Cậu xem, cậu với tôi sống chung, đâu có gì không ổn?
-Ừm, rất tốt.
Chung quy Ôn Khách Hành vừa mới khỏi bệnh, Chu Tử Thư không dám để anh thức khuya, sau khi uống một cốc sữa ấm nữa, liền bắt anh vào giường đi ngủ. Ôn Khách Hành mệt mỏi, cũng không cự tuyệt, nhưng vào giường rồi, anh mới nhận ra một vấn đề: anh bị lạ nhà, không ngủ được.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Chu Ôn) (Hiện đại) Về chung một nhà
FanfictionSau khi truyền xong Lục Hợp Tâm Pháp, Lão Ôn yên tâm nhắm mắt, Chu Tử Thư hoàn thành xong di nguyện của y cũng đi theo, đầu thai sang kiếp này, vẫn mang ký ức đau khổ kiếp trước, một lòng tìm lại lão Ôn mà bù đắp cho y.