Chương 15

1.6K 149 12
                                    

Nguyễn Nhuyễn và Phương Hủ ngồi thêm chút nữa liền về. Phương Hủ vừa mới hất mặt khiêu khích một Alpha trông rất mãnh, giờ sợ bị người ta tìm tới tính sổ, sợ gây phiền phức cho Nguyễn Nhuyễn...... Cho nên vô cùng quyết đoán co giò chạy.

Gọi là phòng rẻ nhất nhưng vẫn đắt chán, đằng nào cũng mất tiền rồi, Phương Hủ gọi thêm hai bình rượu nữa, xách về nhà. Còn bây giờ, cậu và Nguyễn Nhuyễn mỗi người cầm một bình, bốn mắt nhìn nhau đứng trước cửa quán bar. Nguyễn Nhuyễn thấy hơi buồn cười: "Cậu sợ bị người ta páo chù vậy sao còn đi khiêu khích?"
"......" Phương Hủ im lặng cúi đầu, "Tớ không vừa mắt mấy tên Alpha như thế."
Nguyễn Nhuyễn chậm rì nói: "Thế thì cũng đừng một mình đối đầu với người ta chứ...... Tớ ở trong phòng mà?"
Phương Hủ im lặng nhìn tay Nguyễn Nhuyễn, trắng trắng mềm mềm, trông chả khác gì tay Omega.
Phương Hủ: "...... Ai."
Nguyễn Nhuyễn: "......?"
Phương Hủ vỗ vai Nguyễn Nhuyễn: "Thôi mà tỷ muội. Chúng ta chấp nhặt mấy tên A đó làm gì." Nguyễn Nhuyễn: "......"

Hai người nói chuyện một hồi, xe cũng đến. Nguyễn Nhuyễn chờ Phương Hủ lên xe, còn vô cùng chu đáo ghi nhớ hãng xe và biển số. Trước khi chia tay, cô còn nói: "Về nhà rồi nhớ nhắn cho tớ biết." "Ừa." Phương Hủ trả lời, "Cậu cũng vậy, đi đường cẩn thận." Nguyễn Nhuyễn gật đầu, đóng cửa xe cho cậu.

Cô đi bộ về khách sạn, vừa đến ngã tư chưa kịp rẽ đã nghe thấy tiếng chuông WeChat. Nguyễn Nhuyễn lấy điện thoại ra xem, là Giang Ngôn Trạm gọi. Nguyễn Nhuyễn một tay cầm bình rượu, tay còn lại bắt máy: "Vâng?"
"...... Cô đang ở đâu?" Giọng Giang Ngôn Trạm nghe như bị nghẹt mũi, nhưng Nguyễn Nhuyễn cũng không nghĩ nhiều, cô đưa mắt nhìn xung quanh-- hình như cách đó không xa là một khách sạn thì phải.

Để tránh những hiểu lầm không cần thiết, Nguyễn Nhuyễn không trả lời, mà hỏi lại: "Sao thế?" Giang Ngôn Trạm thấp giọng nói: "Tôi muốn cô...... giúp tôi chút chuyện."
Nguyễn Nhuyễn: "Vâng?" Giọng cô hơi trầm, đều đều lại dịu dàng, làm anh cảm thấy rung động, cả người tê dại. Giang Ngôn Trạm nhắm mắt, nỗ lực bình tĩnh lại.

"Cô đang ở đâu." Giang Ngôn Trạm nói, "Tôi đến chỗ cô."
"Anh có khỏe không?" Nguyễn Nhuyễn nghe ra anh không được như thường, "Để tôi đến đi, anh ở đâu." Giang Ngôn Trạm nhíu mày im lặng. Giờ đã khuya, anh thấy để Nguyễn Nhuyễn đi rất không an toàn. Còn Nguyễn Nhuyễn lại nghĩ, để Giang Ngôn Trạm ra ngoài đương nhiên nguy hiểm hơn để cô chứ. Nguyễn Nhuyễn lo lắng, nâng giọng: "Giang Ngôn Trạm!" Giang Ngôn Trạm hít sâu một hơi, tình trạng hiện tại của anh không ổn lắm, chỉ nghe Nguyễn Nhuyễn gọi tên anh thôi mà anh đã thấy chân mềm nhũn.

Giang Ngôn Trạm ngập ngừng mở miệng: "Tôi ở...... chỗ chúng ta lần đầu gặp nhau ấy." Anh ngừng một chút, lại nói: "Ở gần đó."
Nguyễn Nhuyễn vội vàng đáp lại: "Được, anh gửi địa chỉ qua WeChat cho tôi đi, tôi tới liền --"

Cũng quá là trùng hợp đi, chỗ ở của cô cũng gần đó. Nguyễn Nhuyễn đang muốn dặn dò thêm, Giang Ngôn Trạm đã cúp máy. Nguyễn Nhuyễn mở to hai mắt nhìn màn hình tắt ngóm, lập tức chạy đi. ...... Giang Ngôn Trạm cũng cất bước đến "chỗ hẹn".

Đầu óc anh sớm đã không còn tỉnh táo, may mà anh vẫn còn vòng tay ức chế, bằng không giờ khắc này tin tức tố đã tản ra khắp nơi. Nhưng nếu bây giờ một tên Alpha không có mắt nào đó đi ngang qua......

Chắn chắn sẽ chết tươi...... Không, không phải nói anh, mà là Alpha kia.

(EDIT/Nữ công) Nữ Alpha mềm mại, nam Omega tổng tài bá đạoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ