Mặt Giang Ngôn Trạm đỏ bừng.
Nguyễn Nhuyễn thật sự quá biết cách âm thầm xâm chiếm tâm trí anh. Lúc trước đã từng có lần hai người ngồi làm việc cùng nhau, rồi kể từ lần đó anh mỗi khi làm việc đều không thể không nhớ đến cô.
Mà bây giờ cô còn đang nắm cà vạt anh nói những lời mờ ám……
Cho dù chuyện sau đó có diễn ra theo ý anh muốn không thì cũng đảm bảo từ đây về sau mỗi khi anh thắt cà vạt đều sẽ phải nhớ tới cảnh tượng hôm nay.
Giang Ngôn Trạm hít sâu một hơi, giữ tay Nguyễn Nhuyễn: “Đi lên giường.”
Nguyễn Nhuyễn nâng người lên hôn anh đáp ứng, “Thích thì chiều luôn.”
Giang Ngôn Trạm đan mười ngón tay vào tay cô, giữ chặt ma trảo của cô lại.
Đừng có nghịch cà vạt của anh nữa.
Nhưng mà ý tưởng này cũng chẳng thực hiện được, vừa ngồi lên mép giường, Nguyễn Nhuyễn đã lập tức chồm người tới, nắm cà vạt anh tiếp, dịu dàng nói: “Cục cưng. Cởi áo khoác ra đi?”
“Đợi lát nữa đi.” Giang Ngôn Trạm đột nhiên nhớ tới cái gì đó, giữ tay cô lại, “Người ta sắp giao đồ ăn tới rồi.”
Sắc đỏ trên mặt anh đã kéo dài tới tận mang tai.
Cơ thể anh vô thức ngả dần ra sau, trông càng như đang chủ động mời gọi.
Vừa hay xung quanh lại chẳng có cái gương nào, nên Giang Ngôn Trạm cũng không biết mình đang trông ra làm sao.
Nguyễn Nhuyễn thì chỉ muốn lập tức hóa thú, cục cưng của cô quá mức dễ thương rồi, lại còn là kiểu vừa đáng yêu vừa muốn yêu. Làm cô không nhịn được mà ngậm lấy môi anh, từ tốn nhấm nháp bờ môi ngọt ngào như chiếc bánh cô thích.
Giang Ngôn Trạm bị nhấn chìm trong nụ hôn này, cơ thể anh càng ngả ra sau, một tay chống tay kia thả tay Nguyễn Nhuyễn ra, đổi sang vòng qua eo cô.
Nguyễn Nhuyễn kéo cà vạt kéo anh về, tặng cho anh một nụ hôn nồng nhiệt.
Nụ hôn cũng không kéo dài, mãnh liệt đong đầy nhưng chỉ lướt qua trong thoáng chốc, sau khi kết thúc cô ngẩng đầu lên, nhìn anh bằng đôi mắt tràn ngập tình yêu.
“Cục cưng ngọt nước quá, em kiềm chế hỏng có nổi.” Cô nói, “Cho nên là, cho cắn miếng i, được hong?”
Dĩ nhiên, sao mà Giang Ngôn Trạm nói “không” với cô được.
Cho nên anh vẫn dùng câu “Ừ” muôn thuở để trả lời cô, động tác ngưỡng cổ ra sau càng thêm vẻ nuông chiều.
Nguyễn Nhuyễn vuốt ve mặt anh, lưu luyến hôn lên mắt anh, cười tủm tỉm: “Vậy cục cưng nằm sấp xuống nha, tư thế đó tiện nhất.”
Nhưng mà đánh dấu tạm thời tốn bao lâu?
Thậm chí người kỉ luật giờ giấc như Giang Ngôn Trạm khi hỏi đến vấn đề này cũng ấp a ấp úng, đột nhiên không thể nhớ được bao lâu nữa người ta sẽ giao hàng tới, cũng chẳng biết mấy lần đánh dấu trước rốt cuộc là mất bao lâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
(EDIT/Nữ công) Nữ Alpha mềm mại, nam Omega tổng tài bá đạo
RomanceTác giả: Xuyến Não Hoa Nhi Bìa truyện: edit bởi @annadoan2001 Bản thể của Nguyễn Nhuyễn là một cục kẹo gummy bear. Vì thế cô có một vẻ ngoài trông rất mềm mại ngọt ngào, tính cách cũng đôn hậu thành thật. Cho nên khi cô phát hiện mình xuyên đến th...