3

11.5K 1.9K 166
                                    

Hóa ra Shinichiro là anh trai của Izana.

Dựa vào ký ức mơ hồ, Takemichi biết tỏng việc hai người thật ra không có chung máu mủ gì. Nhưng Takemichi vẫn chọn im lặng.

Nhìn Izana vui vẻ như thế cũng tốt.

"Này, Takemichi, em ổn không?"

Izana nhíu mày lo lắng hỏi, Takemichi chống cằm, mắt cá chết quay sang nhìn anh.

Trên đầu nổi lên gân xanh, Takemichi trợn mắt nhe răng cười, một nụ cười đầy cứng ngắc và hung dữ.

"Đâu, mắc gì không ổn? Tôi vô cùng ổn cho dù anh mấy tuần lễ nay đã bỏ tôi để chim chuột với anh trai mình. Làm sao mà tôi lại không ổn cơ chứ, baka."

Izana: "..." thái độ của em cay cú dữ vậy.

Izana thở dài, đưa tay lên xoa đầu Takemichi an ủi. Đúng là mấy tuần qua anh bởi vì niềm vui có anh trai mà hầu như quên mất Takemichi. Takemichi coi Izana là một người bạn, thế mà để thằng bé chơi một mình, nó giận là phải.

Takemichi ngước cổ, nheo mắt nhìn bàn tay thần thánh của Izana sắp đặt lên đỉnh đầu mình. Nhanh như chớp, cậu chụp lấy bàn tay đó bỏ miệng cắn.

"Anh coi tôi là chó hay gì mà xoa đầu, định xoa đầu ai thế hả? Có phải tôi chiều anh quá nên anh hư đúng không?"

"Đau đau đau, Takemichi nhả ra!" Em cắn như thế thì khác gì chó đâu!!

Một buổi sáng nhộn nhịp, Izana cảm thấy có chút ủy khuất ôm tay mình. Trơ mắt nhìn hung thủ của những dấu răng đã leo lên trên cây, thậm chí Izana còn có ảo giác phía sau cậu đang có cái đuôi ngo ngoe như chứng tỏ tâm trạng rất tốt của bản thân.

"Takemichi, xuống đây nào."

"Xuống cái gì mà xuống, trên đây không khí mát mẻ trong lành. Đỡ phải tốn sức ngước cổ nhìn anh."

Takemichi khó chịu với cái chiều cao hiện tại của mình, cậu mới năm tuổi, chân ngắn, thấp hơn Izana tận một cái đầu, mỗi lần nói chuyện là mỗi lần mỏi cổ.

Tôi leo lên cây, nói chuyện cho anh vừa lòng.

Izana cạn lời: "Em là khỉ à?"

Takemichi gật đầu, khóe môi kéo lên cười nhạo nhìn Izana: "Phải, tôi còn là một con khỉ biết cắn người nữa đấy, có muốn thử không?"

Izana thở dài.

Đây là lần thứ mấy trong ngày cậu thở dài? Izana cũng không biết nữa, đúng là chào thua cái tính bướng ngang ngược của Takemichi.

Izana gãi gãi đầu, suy nghĩ một chút rồi nói:

"Takemichi, em muốn lái xe máy đi dạo cùng anh không?"

Takemichi chậm rãi quay đầu, tò mò nhìn Izana cho thấy anh đã thành công thu hút sự chú ý của cậu.

"Shinichiro nói, tâm trạng xấu mà đi hóng gió bằng xe máy thì hết sảy."

"Hửm? =_="

Izana vội vàng im lặng, hứng chịu ánh nhìn khinh bỉ của Takemichi.

"Nói thật Izana, nhìn anh bây giờ chả khác gì cô gái nhỏ đang đơn phương Shinichiro cả."

[Tổng/AllTakemichi] Sang Xịn MịnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ