11

9.4K 1.6K 88
                                    

Tiệc dần tàn, Takemichi và mọi người bắt đầu phần hay nhất cuối bữa tiệc. Đó là khui quà.

Ema hớn hở, đôi mắt ngập tràn sự sung sướng. Cầm trên tay chiếc kéo cắt đi những dây ruy băng và băng kéo gói quà.

Mở đầu bằng quà của Shinichiro, là một người anh cả. Shinichiro hiểu rõ nhất tất cả thành viên trong gia đình. Anh chọn cho Ema một bộ váy xinh đẹp vừa như in với cô bé.

Kế đến, bộ ba Mikey, Draken, Pachin đã cùng nhau góp tiền, cho nên món quà của ba người này rất nặng. Ít nhất là phải Shinichiro và Draken cùng nhau khuân nó vào.

Ema cắt lấy bằn keo dán hộp, cả bọn có cảm xúc hóa đá nhìn Mikey.

Trong đó có rất nhiều đồ ăn vặt, bánh kẹo và sữa. Ngoài ra, dưới đáy hộp còn có một đôi giày thể thao.

Takemichi hoang mang nhìn Draken, cậu ta gãi đầu, bất đắc dĩ bảo:

"Tao tặng giày, đồ ăn là Mikey với Pa."

Pachin đảo mắt, hai tay gác sau đầu tùy ý bảo:

"Thứ có thể chui vào bụng là thực tế nhất."

Ema khóe môi giật giật, tuy bé không phải một người ham ăn, nhưng những thứ thức ăn này đều khiến Ema cảm thấy kinh ngạc, có chút thích thú.

Những người còn lại mang theo hàm ý liếc nhìn Mikey.

Hãy nói rằng mày không có ý định ăn ké quà của con bé đi, Mikey à.

Nghe thấy tiếng lòng của anh em, Mikey cam đoan đưa ngón cái bảo:

"Tất cả đều là của em."

"Hì hì, em cảm ơn anh."

Về phía ba chàng trai còn lại là Mitsuya, Baji và Kazutora. Họ lịch thiệp và tinh tế hơn ba tên đầu đất ở kia hơn. Một con gấu teddy, quả cầu tuyết phát nhạc và một quyển nhật ký.

Mọi người xúm lại, cùng nhau trò chuyện thêm tí xíu nữa thì lục tục kéo nhau đi, ai về nhà nấy.

Shinichiro ở lại rửa chén dĩa, nên anh nhờ Mikey lái xe đưa Takemichi về nhà dùm. Mikey cũng không từ chối.

Trên con xe 50, Takemichi thở phào nhẹ nhõm, cậu ngửa đầu, tay vịnh lấy thành xe. Ngắm nhìn bầu trời sao về đêm của Tokyo phồn vinh.

"Đi xe với mày an tâm thật đấy, Mikey."

"Đương nhiên, đó là tao mà."

Mikey vu vơ nói, đáp lại chính là tiếng cười khanh khách của Takemichi.

Trời về đêm se lạnh, Takemichi chà xát hai tay, ôm lấy cánh tay của bản thân cảm thán:

"Tối nay hơi lạnh."

Mikey liếc nhìn, nghiêm túc dùng da thịt cảm nhận từng luồng gió thổi ngược hơi buốt. Gật đầu nói:

"Nếu thấy lạnh quá thì ôm tao."

"Hì hì, vậy thì cho mượn cơ thể vàng ngọc của đại ca Mikey một tí."

Giọng cười thâm thúy của Takemichi lại vang lên sát bên tai. Mikey cảm nhận được cánh tay gầy kia vòng qua ôm lấy eo mình.

[Tổng/AllTakemichi] Sang Xịn MịnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ