Giống như đêm qua, đã quá giờ giới nghiêm mà Sara vẫn chưa về, nhưng hôm nay Kokomi quyết định chờ cô ấy.
Trong lúc chờ đợi cô vẽ nguệch ngoạc ra giấy những con cá nhỏ, kí túc không cho nuôi thú cưng nếu không cô đã nuôi mấy con rồi. Chẳng phải bây giờ cũng không còn ai quan tâm tới quy định nữa sao, chỉ cần không bị giáo viên phát hiện là được mà. Ý nghĩ phạm luật vừa thấy sợ lại vừa thấy thích, cô sẽ lén ra ngoài một hôm.
Thời gian cứ trôi trong lúc cô nghĩ ngợi lung tung, rồi cũng đến lúc cánh cửa hé mở. Sara cũng nhẹ nhàng vào phòng như hôm qua và khi bắt gặp Kokomi cô ấy cũng vẫn hờ hững lướt qua. Nhưng lần này Kokomi hạ quyết tâm rồi.
-"Chào buổi tối Kujou, có thể ... nói chuyện một lúc không?"
Sara dừng bước, đứng lại nhìn Kokomi hồi lâu, giống như lần ở cầu thang, cuối cùng cô ấy gật đầu đồng ý.
-"Mình chỉ thắc mắc là ... sao cậu lại dùng bạo lực để giải quyết những chuyện này? Cậu có thể hợp tác với Kamisato để giải quyết trong hòa bình mà."
Sara khoanh tay lại, nét mặt không nghiêm túc hay đanh thép như lúc trước nữa, nó có phần buông thả hơn.
-"Là Kamisato bảo cô nói chuyện này đúng không? Nếu vậy thì đừng hỏi nữa."
Giọng điệu này như mặt đối lập của mảnh ghi chú kia, không hề có sự quan tâm nào ở đây. Một thoáng Kokomi cảm thấy lạnh người nhưng cô lấy lại tinh thần khi Sara di chuyển đến phòng tắm.
-"Đúng là lúc đầu Kamisato có nhờ mình giúp chuyện này, nhưng sau đó mình cũng muốn hỏi cậu. Lúc trước cậu chỉ là trấn áp bọn họ chứ không đánh đến thương tích đầy mình. Tại sao bây giờ lại như vậy."
Cô ấy dừng lại lần nữa nhưng không nhìn lại cũng không nói gì, có vẻ cô ấy đang suy nghĩ. Nhưng sao phải suy nghĩ chứ? Có chuyện gì khó nói chăng?
Sau đó cô ấy tiếp tục đi, đến khi khuất khỏi tầm mắt Kokomi mới có tiếng nói vọng lại.
-"Tôi không biết, chỉ ... chán thôi."
Tiếp đó là tiếng đóng cửa. Những lời đó vẫn còn vọng lại trong đầu, nhưng lại không thể hiểu được.
Đêm thứ hai cũng chỉ trôi qua một cách im lặng.
...
Như thường lệ vào mỗi buổi sáng, Kokomi và Gorou sẽ gặp nhau ở cổng Kí túc xá và cùng đi ăn sáng. Gorou là một người bạn tinh ý, vừa gặp cậu đã nhìn ra Kokomi hôm nay không tươi tắn như thường ngày.
-"Có chuyện sao Kokomi, cái cô Kujou đó bắt nạt cậu à?"
-"Không có đâu, chỉ là ... mình có nói chuyện với cô ấy nhưng không hiểu được ý cô ấy là gì, chỉ vậy thôi."
-"Thật không đấy? Đừng có bao che cho cô ta, nếu cô ta bắt nạt cậu tớ sẽ không bỏ qua đâu!"
Gorou luôn cọc cằn khi nói đến Kujou Sara, rõ ràng trước khi cuộc nổi loạn diễn ra cậu thường có ánh mắt ngưỡng mộ khi nói đến cô ấy, nhưng bây giờ lại khác hoàn toàn. Tuy nhiên, Gorou vẫn là Gorou, cậu vẫn hiền lành và quan tâm bạn của mình, Kokomi thật sự rất biết ơn vì cậu đã làm bạn với mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Kokosara] Oneshot Tổng Hợp
FanfictionTổng hợp các oneshot Kokosara của mình. Khuyến khích bỏ qua mấy chap Roomates đi nha, drop rồi, nó xamlon nma tui không muốn xóa nên đừng ai đọc hết. Hãy tập trung vào những thứ hay ho hơn là sai lầm tuổi trẻ của ai đó.