Kujou Sara là một chiến binh Tengu, rừng núi hay cả Inazuma đều là bổn phận của Sara để bảo vệ. Chiến trường luôn là nơi dành cho cô, vẫy gọi cô, chào đón cô, tô lên cho cô một màu oai hùng dù đó là chiến thắng hay thất bại.
Ở nơi mà Sara đứng, bầu trời đen kịt, gió hú từng đợt chói tai, binh khí nằm la liệt trên nền cát thấm đậm màu máu tanh. Hoa lan đỏ thẫm nở rộ
Cô là Kujou Sara, là chiến binh Tengu, chiến trường là nơi cô thuộc về, việc của cô là giết kẻ địch, những vết sẹo chi chít là minh chứng cho thân phận của cô ở đây, là lời tán thưởng cho những nỗ lực của Sara là vinh quang mà Sara phải tự hào.
Sara mệt mỏi, cả người cô bám thứ bụi bặm và mùi tanh tưởi, đôi chân cô đau trong từng bước đi. Sara sắp ngã xuống, cô muốn ngã, muốn buông lơi mọi thứ, quên hết mọi thứ, tan vào hư vô.
Sara vẫn đứng đấy, bước đi dù chân đau nhói, dù xác thân rã rời, dù chiến tranh đã kết thúc.
Sara vẫn bước đi, Sara là một người lính, Sara phải chiến đấu.
…
Sangonomiya Kokomi là một nhà văn lang thang, với những kiến thức mà cô biết về đại dương thì học giả lữ hành nghe hoa mỹ và chỉnh chu hơn nhưng nó không hợp với kokomi lắm.
Cô đã đào tẩu, trốn thoát khỏi loạn lạc ở Watatsumi. Một pháp sư bị trục xuất và đang bị truy nã. Và một cách nào đó mà điều tưởng như khủng hoảng ấy lại mở ra một cuộc đời mới. Bây giờ Sangonomiya Kokomi là một nhà văn lang thang.
Kokomi đi khắp Watatsumi, ngắm nhìn quê hương qua một góc nhìn mới, một thân phận mới. Từ bãi cát của đền Moun đến biên giới với Yashiori, cô ngân nga bài đồng dao trên môi, dạo bước với đôi chân trần trên nền cát ướt có sóng vỗ vào chân, ngẫm nghĩ về lời văn đẹp nhất dành cho biển.
Một cuộc sống tự do, tự tại, một cuộc sống phải tranh đấu. Khỏi sự truy lùng của chính quyền mới, khỏi sự uất hận nhìn cho một chế độ hèn nhát đã lụi tàn, khỏi quá khứ đã qua.
Kokomi không mạnh mẽ, chưa bao giờ mạnh mẽ, cô sẽ bị nghiền nát thành vũng thịt nhầy nhụa nếu ai đó bắt được mình.
Mặc dù hoàn cảnh bây giờ khác lúc trước nhưng về cơ bản nó vẫn giống như vậy. Trước đó Kokomi sợ rằng bản thân không thể đáp ứng được kỳ vọng của người dân. Còn bây giờ cô sợ rằng mình không thể thực hiện được lời hứa sống sót bình an mà cô đã hứa với gia đình mình.
Dù có là thân phận nào Kokomi cũng phải sống trong sợ hãi, đây có lẽ là số phận đã an bài và từ lâu Kokomi đã chấp nhận số phận này.
…
Quanh quẩn ở Yashiori, ở những nơi hoang vắng, những nơi mà đáng lẽ là làng mạc yên bình dưới tán phong đỏ, giờ là những ngôi làng ma, nơi tụ tập của Ronin và Nobushi, đôi khi là Đạo bảo đoàn, Fatui và vài ma vật nhỏ. Luồng khí đen ma quái vây quanh chúng, cơn mưa không dứt trút xuống ngày đêm cùng sấm sét liên hồi. Một hòn đảo thích hợp cho những kẻ bị lưu đày.
Ở nơi đây, đôi khi sẽ bắt gặp một cặp đôi lữ khách. Họ khá kì quặc, càng kì quặc hơn khi đi cùng nhau.
Một chiến binh cao lớn với mái tóc đen ngắn nhưng đủ để buộc lên thành đuôi ngựa nhỏ, đeo một chiếc mặt nạ Tengu và với hai cặp cánh phía sau, không nghi ngờ gì nữa. Có một thanh kiếm trên hông cô ấy, dù vậy tay cô vẫn cầm theo chiếc cung điển hình của Inazuma.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Kokosara] Oneshot Tổng Hợp
FanficTổng hợp các oneshot Kokosara của mình. Khuyến khích bỏ qua mấy chap Roomates đi nha, drop rồi, nó xamlon nma tui không muốn xóa nên đừng ai đọc hết. Hãy tập trung vào những thứ hay ho hơn là sai lầm tuổi trẻ của ai đó.