Chap 24

1K 106 4
                                    

Tưởng chừng cuộc họp nhóm "bí mật" kia cải thiện phần nào không khí trong nhóm, nhưng thật sự nó vẫn nặng nề, khó nói và im lặng. Tất nhiên Hoseok vẫn không biết được điều này, rằng Jimin đã biết Jungkook yêu cậu và muốn có được Hoseok. Jungkook ngày càng im lặng và Jimin lẳng lặng hệt cái bóng, thằng bé không muốn tiếp xúc với ai và khóa chặt cửa phòng mỗi khi về phòng, ngay cả Hoseok cũng không thể nói chuyện với được cậu em nhỏ, dù bình thường cậu nhóc bám lấy anh không rời.

Thế cậu nghĩ không thể để Jimin chìm trong cảm xúc "thất tình" hoài được, ngay khi thấy Jimin đặt cái chen chỉ mới vơi đi một phần ba cơm xuống bàn, cậu đã nhanh chóng lên tiếng "Jimin ssi, hôm nay hyung ngủ với em nhé", Jimin ngạc nhiên nhìn cậu, ngay cả Taehyung ngồi kế bên cũng nhíu mày "Lâu quá tụi mình không ngủ chung rồi, anh muốn ôm cục mochi mềm mềm trắng trắng cơ",

"Bộ bình thường em không cho anh ôm hay gì?" Taehyung ghen tị nhéo nhẹ phần eo của người thương, nhanh chóng bị lườm một cái, còn bị đánh vào tay nữa chứ "Thôi đi ông tướng, người ông cứng như cục đá, ôm ấp gì nỗi". Mặc kệ Taehyung trưng cái vẻ mặt oán phụ, Hoseok nhìn Jimin đang lưỡng lự, cuối cùng thằng bé gật đầu, gương mặt không sức sống gượng cười với Hoseok rồi quay về phòng. Jungkook thu tất cả vào mắt, bình tĩnh ăn xong thức ăn lại bỏ ra ngoài, thậm chí không chào ai một tiếng.

Mọi người dường như đã quen thuộc với việc này, Hoseok tuy bên ngoài bình tĩnh nhưng trong lòng thấy mọi chuyện ngày càng không ổn, Jungkook quá ngoan cố, mặc kệ người khác nói gì, thằng bé vẫn quyết tâm giữ nguyên ý định của mình, thậm chí Hoseok đã thể hiện thái độ ra mặt nhưng có lẽ không lay động gì được.

Namjoon nhiều lần muốn nói chuyện riêng với Jungkook nhưng cậu em út đều tránh mặt, trừ khi trói cậu ta lại thì may sao Jungkook mới yên ổn ở nhà. Seokjin cũng buồn rầu không thôi, những đứa nhỏ nhà anh rốt cuộc là bị gì không biết, cái không khí bí bức này nó khiến anh muốn phát điên. Yoongi chọn im lặng quan sát, còn Taehyung... thằng bé chỉ quan tâm đến Hoseok. Hiện tại, mọi thứ đều rối loạn, theo đúng nghĩa đen của nó.

Hoseok cố gắng ăn hết phần cơm của mình, sau đó về phòng tắm rửa thay đồ, cậu muốn sớm qua với Jimin, thằng bé càng lúc càng không ổn. Hoseok đi ngang Namjoon, cậu thấy cậu bạn đồng niên với đôi mắt đen thui hệt con gấu trúc, không chịu được phải nhắc nhở một câu "Joon, cậu nên ngủ sớm, mình nói thật đó. Cậu dùng cả sinh mệnh đổi lấy đôi mắt thâm kim đó hả?",

Hoseok cúi đầu đưa tay chạm vào quầng thâm của vị trưởng nhóm "Mình biết hiện tại cậu có nhiều việc phải lo, nhưng bản thân cậu mới là quan trọng nhất", Hoseok vỗ vai Namjoon, quay về phòng mình, Taehyung nhanh chóng theo sau.

Trên bàn chỉ còn ba người anh lớn, Yoongi lúc này mới lên tiếng "Anh thấy không ổn, thật sự. Jungkook, Jimin, ngoài ra Taehyung và Hoseok. Bốn đứa nó..."

Yoongi buông tiếng thở dài, Seokjin cũng ngồi vật ra "Anh không biết sao, Hoseok thằng bé không nên bị cuốn vào mối quan hệ của tụi nhỏ. Thằng bé đã chịu khổ quá nhiều, anh không cho phép mấy đứa nhỏ tổn thương Hoseok thêm lần nữa".

"Anh cũng thích Hoseok đúng không?"Namjoon đột nhiên lên tiếng, Seokjin cũng không ngại ngùng gật đầu "Đúng, anh thích em ấy, làm sao không thích em ấy được chứ. Nhưng so với thích, nó thuộc về tình thương gia đình nhiều hơn, anh luôn cảm thấy có lỗi khi chúng ta giấu nhẹm việc Jungkook lợi dụng tình cảm thằng bé".

[End][VHope]Chúng ta nhất định sẽ có sau này.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ