Chưa đầy hai phút, Gani đi phía trước, phía sau cô bé là một cậu trai trẻ độ tuổi từ tầm hai mươi hai bước vào. Hoseok đã lên sẵn dây cót tinh thần để đối mặt với "tình địch" từ trên trời rơi xuống, đến khi cậu ta yên vị trước mặt Hoseok, Hoseok không hiểu sao lại muốn cười.
Lúc cậu ta vừa bước vào từ xa Hoseok đã thấy rất quen mắt, đến khi cậu ta đến gần thì cậu cũng hơi giật mình, người này quá giống Hoseok đi. Nếu không phải hoàn cảnh không cho phép thì cậu thật sự muốn gọi điện thoại ngay cho bố mẹ ở quê nhà, để chắc rằng hai người không giấu cậu để sinh thêm một đứa con nữa. Ngay cả mái tóc hung đỏ, cách ăn mặc thì cậu dám cá chỉ cần tên này bịt khẩu trang vào thì ai cũng nghĩ đây là Jung Hoseok cho mà xem, không khác gì Hoseok của năm, sáu năm về trước.
Tất nhiên sẽ có những điểm khác biệt, tựa như đôi mắt. Đôi mắt của Hoseok không to tròn nhưng rất sáng, rất ấm áp, và cái đồng điếu đặt trưng của cậu, nó là những gì cậu trai trẻ trước mắt dù muốn cũng không có được, chưa nói đến khí chất của Hoseok, đó chính là những gì tạo nên J-Hope trong mắt mọi người. Như lúc này chẳng hạn, dù Hoseok đang ngồi nhưng cái khí chất bề trên dư sức chèn ép cậu trai đến nghẹt thở.
Cậu nhóc tên Lee Dong Min đi với tâm thế kèo trên đến đây để "hỏi tội" Hoseok, cậu ta luôn luôn tự hào về bản thân mình. Cậu ta thường xuyên bắt gặp gương mặt Hoseok ở trên những biển quảng cáo hay những ga tàu, lúc mà fan là project tổ chức mừng sinh nhật cho idol mình. Cậu ta làm sao thừa nhận cái gương mắt "xấu xí" kia dám cướp mất Kim Taehyung của cậu ta cơ chứ. Chưa nói đến nhưng tên thực tập sinh kia suốt ngày ganh tị cậu ta vì cậu ta tới năm phần giống với tiền bối Hoseok, lúc ấy cậu ta còn tức giận mắng cho mấy người đó một trận "Tụi mày bị cái gì nói tao giống Jung Hoseok, rõ ràng là tao đẹp hơn anh ta rất nhiều", nói xong mặc kệ ánh mắt ngạc nhiên của các thực tập sinh khác ngún nguẩy bỏ đi.
Đến hôm nay Lee Dong Min mới có dịp gặp tình địch đáng ghét của mình, bình thường cậu ta nhìn anh trên tivi, miệng không ngừng mắng chửi, idol gì không có một tí khí chất gì cả, quê mùa, thế nên khỏi nói khi gặp được Hoseok cậu ta phấn khởi cỡ nào, cậu ta nhất định sẽ cho anh ta đẹp mặt. Nhưng có lẽ Lee Dong Min đã sai, người con trai trước mắt cậu dù mặc cả outfit tối màu vẫn không che giấu được nhan sắc rực rỡ của anh ta. Cái mũi cậu luôn tự hào cho đến khi gặp được Hoseok, cậu ta thấy tay bác sĩ phẩu thuật ngày đó là kẻ dối trá, gì mà đây sẽ là cái mũi hoàn hảo nhất chứ, chả bằng một góc của người kia.
Góc nghiêng hoàn hảo, khi anh ta quay mặt đối diện trực tiếp với cậu, cậu ta tưởng chừng như không thở nổi. Đẹp, một chữ không thể lột tả hết nhưng cậu ta không biết nói gì thêm, rằng mấy cái camera cộng thêm máy quay phim kia nợ Hoseok cả ngàn lời xin lỗi, má nó làm sao anh ta có thể đẹp đến thế chứ.
Hoseok lịch sự đưa tay chỉ vào cái ghế đối diện "Cậu ngồi đi". Giọng anh ta rất nhẹ, nhưng sao cậu thấy lưng mình ớn lạnh, tự động viên bản thân, Lee Dong Min dùng tư thế đẹp đẽ nhất để ngồi xuống, không quên liếc nhìn Hoseok.
Hoseok nở nụ cười, chỉ là trẻ con mà thôi. Chờ Gani bưng nước lên, cậu gật đầu với Gani, cô bé nhanh chóng kéo sập cửa và màng che có trong quán, không gian bỗng tồi sầm lại. Lee Dong Min giật mình, cậu ta cố tỏ ra bình tĩnh "Anh làm gì thế?".
BẠN ĐANG ĐỌC
[End][VHope]Chúng ta nhất định sẽ có sau này.
Fanfiction💚Tác giả: Janny 💚Casting: VHope (main), Kookhope (trá hình AllHope) 💚Thể loại: khum ngược lắm :)))) 💚Rating: MA??? 💚Summary: Hoseok rơi vào mối tình đơn phương với người em út, đến khi cậu mệt mỏi và buông tay thì Jungkook lại là người muốn tiế...