Jungkook đỗ xe vào gara kí túc xá, Yoongi nhẹ nhàng đánh thức Hoseok đang gật gà gật gù trên vai mình, buổi sáng Jimin đã dỗ dành Hoseok uống thuốc nên cậu hiện tại đang bị thuốc vật cho mệt đừ người. Hoseok cố gắng mở đôi mắt có dấu hiệu sụp xuống của mình "Đến rồi hả anh, đỡ em xuống với, em buồn ngủ quá", cậu dụi dụi vào vai Yoongi nhõng nhẽo, buồn ngủ chết đi được.
Yoongi hết cách, mở cửa xe, nhờ Seokjin đặt cậu lên vai mình, con sóc nhỏ quàng cổ anh, ngoan ngoãn tựa đầu lên vai anh nhắm mắt ngủ, đằng sau là Jimin đỡ người Hoseok, Seokijn đi bên cạnh Yoongi còn Jungkook thì đi cuối cùng. Cậu em út nhìn mọi người xoay quanh Hoseok, bản thân mình thì như người lạ nhưng cậu có thể làm gì đây, dù cậu dành ở cạnh Hoseok thì hyung ấy cũng sẽ tìm cách tránh xa mình, đúng là tự tạo nghiệp không thể trách.
Tới trước cửa kí túc xa, Seokjin hyung mở cửa để Yoongi cõng Hoseok vào trước, Jimin tháo dép giúp Hoseok, vì cậu bị thương nên mọi người thống nhất để Hoseok mang dép cho thoải mái, tiếp theo Jimin cũng nhanh chóng mở cửa phòng Hoseok cho Yoongi bước vào, nhẹ nhàng đặt đứa em xuống giường, giúp cậu cởi cái áo khoác lông trên người vì trong phòng đủ ấm áp rồi.
Lưng Hoseok vừa chạm đến giường, cả cơ thể cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết, ngửi được mùi hương quen thuộc càng khiến bản thân thấy yên tâm, đưa tay với lấy bé Mang trên giường ôm vào lòng, ngủ say. Mọi người thấy Hoseok ngủ ngoan như vậy cũng cảm thấy vui, vì Hoseok ghét mùi bệnh viện nên trừ khi bị thuốc uống làm cho ngủ sâu thì còn lại cậu đều không thể chịu nỗi nếu bị ép ngủ trên cái giường đầy mùi thuốc sát khuẩn đó, dù Taehyung đã phải đem chăn của cậu lên để cho cậu cảm thấy dễ chịu phần nào.
Seokjin chỉnh chăn lại cho Hoseok, cậu đã được tháo đi lớp bông băng quấn quanh đầu chỉ còn phải dán miếng gạc chỗ vết thương, bác sĩ cũng nói chỉ cần dán thêm mấy ngày nữa là có thể tháo ra rồi, anh xoa mái tóc mềm của người em tư "Anh đi nấu một vài món ngon để làm bữa tiệc nhỏ chúc mừng Hobi xuất viện, Yoongi phụ anh cho nhanh nhé. Còn Jimin và Jungkook, hai đứa em dọn dẹp lại kí túc xá, mấy nay tụi minh lo cho Hobi mà không dọn dẹp gì hết, để Hobi nó mà thấy nó lại cằn nhằn rồi vác cái chân cà nhắc đi dọn dẹp nữa".
Nhớ đến Hoseok là còn quỷ dọn dẹp, cậu mà nhìn mớ chiến trường của kí túc xá chắc lại bật con beat vừa dọn vừa rap dizz cả lũ mất, phải thủ tiêu trước khi Hoseok ngủ dậy. Yoongi gật đầu, cùng Seokjin hyung ra ngoài mua thức ăn, Jimin cũng kéo Jungkook vẫn đang đứng ngoài cửa nhìn Hoseok vùi mình vào cái chăn to ụ ngủ quên trời đất đi chỗ khác để đóng cửa lại.
Đợi cho hai vị hyung đã ra ngoài, Jimin lúc này mới quay người đối diện với Jungkook "Kookie, dạo này em bị làm sao vậy?", nghe câu hỏi của người yêu, Jungkook hơi giật mình, nhưng cũng nhanh chóng cười cười "Em có làm sao đâu, chắc là do em hơi mệt thôi".
"Ừm, từ hồi Hobi hyung bị tai nạn nhóm chúng ta ai cũng mệt mỏi, nhìn nè, có quầng thâm hết trơn", Jimin lo lắng nhìn Jungkook, cậu đưa tay vuốt ve quầng thâm bên dưới mắt Jungkook, xong lại đưa tay kéo cổ Jungkook, nhấn cậu em út vào một nụ hôn sâu.
Môi lưỡi trao nhau, Jungkook theo thói quen đưa tay ôm lấy eo Jimin, ấn người cậu gần sát người mình, cả hai hôn nhau tầm năm phút mới khó khăn tách nhau ra. Mặt Jimin lúc này đỏ ửng, đôi mắt long lanh, môi bóng loáng do nước bọt, bên dưới Jungkook đã phản ứng rồi. Không nói không rằng cậu bế thốc anh người yêu về phòng, cả hai thả người xuống giường, Jungkook vùi đầu vào cổ cậu, rải lên đó những nụ hôn ướt sũng. Jimin rất thơm, mùi thoang thoảng như mùi hoa hồng pháp, quyến rũ lòng người. Nhưng khi cả hai đang va vào nhau, nhấn chìm nhau bằng những cơn sóng tình thì Jungkook nhớ đến mùi hương vanilla của Hoseok, cậu thề đó mới chính là mùi khiến cậu nghiện hơn cá thuốc phiện. Và đó là những gì Jungkook nghĩ đến khi phóng thích tất cả vào sâu trong người Jimin.
BẠN ĐANG ĐỌC
[End][VHope]Chúng ta nhất định sẽ có sau này.
Fanfic💚Tác giả: Janny 💚Casting: VHope (main), Kookhope (trá hình AllHope) 💚Thể loại: khum ngược lắm :)))) 💚Rating: MA??? 💚Summary: Hoseok rơi vào mối tình đơn phương với người em út, đến khi cậu mệt mỏi và buông tay thì Jungkook lại là người muốn tiế...