Tim Quý Trung Hàn đập rất nhanh, y không biết là do tình cảnh hiện tại hay vì nhìn thấy dáng vẻ điên cuồng của Phong Thích.
Trái tim trong lồng ngực gần như muốn nhảy ra ngoài, Phong Thích dường như đã cảm nhận được.
Phong Thích vỗ vỗ lưng y, tựa như để giúp y thoải mái hơn, dỗ dành nói: "Biết rồi, cậu buông ra cái đã."
Lúc này Quý Trung Hàn mới chịu buông tay, ngờ vực nhìn Phong Thích.
Phong Thích đi tới trước mặt Lưu Ý, Quý Trung Hàn từng bước theo sau, lo lắng mà nắm một góc áo nhỏ trong tay, như đang nắm chặt dây xích của mãnh thú, chỉ sợ sơ suất một chút, Phong Thích sẽ giết chết Lưu Ý.
Y sợ bạo lực học đường tăng thành án hình sự, như vậy cả đời Phong Thích sẽ vì y mà bị huỷ hoại.
(Truyện được đăng duy nhất tại wp@keyi181)
Cũng may Phong Thích hình như thực sự bị Quý Trung Hàn thuyết phục, hắn chỉ hờ hững nói với Lưu Ý: "Nếu có lần sau, tao sẽ thật sự phế mày."
Dứt lời, hắn mỉm cười, cười đến là toe toét, Lưu Ý sợ đến run người.
Phong Thích móc ví ra, tuỳ ý rút vài tờ tiền ném lên người gã.
"Nhớ giữ kín cái miệng của mày. Nếu không ngậm được, tao sẽ tự tay khâu nó cho mày."
Lưu Ý nhanh chóng che cái miệng sưng vù của mình, chật vật gật đầu.
Quý Trung Hàn kéo kéo góc áo Phong Thích, Phong Thích lúc này mới quay đầu nhìn y, cau mày.
Nếu như nói vừa nãy, lúc đối mặt với đám người Lưu Ý, Phong Thích như cơn gió lạnh thấu xương, thì khi nhìn về Quý Trung Hàn, cũng chỉ có thể hoá thành xuân thuỷ vô lực.
Hắn ngồi xổm xuống, đưa lưng về phía Quý Trung Hàn: "Lên nào."
Thật ra, Quý Trung Hàn cũng bị Phong Thích doạ rồi, nhất là những câu nói Phong Thích uy hiếp Lưu Ý, khiến y không khỏi nghĩ đến một vấn đề. Phong Thích trước mặt y cùng Phong Thích trước mặt người khác khác biệt nhiều thế nào.
Đúng là Phong Thích đối xử với y rất tốt, thế nhưng...
Còn chưa kịp suy nghĩ, Phong Thích đã thúc giục: "Mau lên đây, không phải cậu đau bụng à."
Quý Trung Hàn dựa vào vai Phong Thích, nhìn người này cõng mình ra đường cái mới nhớ xe của Phong Thích còn dừng ở gần hẻm nhỏ kia: "Xe của cậu!"
Phong Thích bước đi rất nhanh mà vững vàng: "Đậu ở đó đi, không mất được đâu."
Chiếc xe đó rất đắt, chú Phong mặc dù rất nghiêm khắc với Phong Thích nhưng sẽ không quá gò bó chuyện tiền bạc.
Quý Quảng Bình không đồng ý cách làm này, cho rằng cha Phong Thích làm thế sẽ không quản được con.
Lúc này Mai Ngọc Linh thường ngắt lời, nói đây là chuyện riêng nhà người ta, kêu Quý Quảng Bình lo ít thôi.
Mẹ Phong Thích là tổng biên tập một tạp chí, là một người phụ nữ rất diễm lệ, công việc bận rộn, mười ngày nửa tháng đều vướng bận chuyện công tác, rất ít khi ở nhà chứ đừng nói đến quản giáo Phong Thích.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM-ONGOING] Bất Kham - Trì Tổng Tra
RandomTên truyện: Bất kham Tác giả: Trì Tổng Tra Edit: Lẩu Thể loại: Trúc mã, đô thị ngược luyến, gương vỡ lại lành, cẩu huyết, HE Độ dài: 80 chương Văn án: Mọi thứ liên quan đến hắn, đều là sự bất kham. 【 tam quan bất chính, máu chó đầy đầu, xem cần cẩn...