Chương 10: Uống rượu

722 40 0
                                    

Chương 10: Uống rượu

Sáng hôm sau, Bạch Tĩnh An bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, mơ màng cầm điện thoại lên, nhẹ giọng nói: "Dạ ~" Giọng nữ đầu dây bên kia nhẹ nhàng nói: "Ngày mai là cuối tuần, bé cưng à, ngày mai bố mẹ sẽ lái xe đến đón con nhé!"

Cậu lúc này mới phản ứng lại, mình sắp đến tuổi trưởng thành nên trong lòng có chút vui mừng. Vì vậy ngoan ngoãn nói: "Vâng ạ, tối nay con mời bạn cùng phòng đi ăn cơm, ngày mai con sẽ tự mình trở về, ba mẹ không cần đến đón con đâu ạ."

Sau đó cậu cúp máy, chuẩn bị chạy bộ trước khi lên lớp. Ra khỏi cửa, cậu vô tình nhìn thấy một người trên sân thể dục.

Người kia đi tới, chào hỏi: "Tĩnh An, cậu cũng tới đây chạy bộ sao?"

Bạch Tĩnh An gật đầu, "Đúng vậy, không ngờ cậu cũng thích thể thao."

Từ Vĩ xấu hổ, nhỏ giọng nói: "Thật ra mình không thích là bởi vì cậu thích."

Nhưng Bạch Tĩnh An không nghe thấy đối phương nói, cho rằng đối phương ngại ngùng, vì thế nhìn hắn nói, "Chúng ta cùng nhau chạy đi, lát nữa còn phải lên lớp."

Bọn họ chạy nửa tiếng đồng hồ sau đó cùng nhau đến nhà ăn dùng bữa sáng, trên đường đi đều rất yên tĩnh không nói chuyện, Bạch Tĩnh An đang nghĩ có nên mời đối phương hay không, hai người tính ra thì cũng không quá quen, nhưng người kia từng giúp cậu giải vây, suy nghĩ một chút, cậu không phải là người không biết lễ nghĩ như vậy, một bữa cơm cũng không tính là gì.

Nghĩ vậy cậu nói: "Hôm nay tớ mời bạn cùng phòng đi ăn tối, cậu có muốn đi cùng không?

Từ Vĩ vẻ mặt có chút xấu hổ, hắn thì thào nói: "Không ổn, tớ cảm thấy bạn cùng phòng của cậu không thích tớ lắm. Bạch Tĩnh An hơi kinh ngạc, khuôn mặt nhỏ nhắn bối rối," Không phải, bọn họ rất tốt, cậu đừng nghĩ như vậy."

Cậu vỗ vỗ bả vai đối phương nói, "Nếu có thời gian thì đến nhé." Sau đó, họ trao đổi thông tin liên lạc.

Trở về kí túc xá, cậu nói với bạn cùng phòng rằng, tối nay sẽ cùng nhau tổ chức mừng nhật lần thứ 18 của cậu.

Bạn cùng phòng đều ngẩn cả người, than thở: "An An, sao cậu không nói trước với bọn tớ, 18 tuổi rồi, bọn tớ không kịp chuẩn bị quà sinh nhật cho cậu."

Cậu nhẹ nhàng nói: "Loại chuyện này không đáng để khoe khoang, mọi người muốn ăn tối ở đâu, cứ chọn một nơi phù hợp để đến." Mọi người đều tỏ ý, chỗ nào cũng được.

Sau đó cậu chọn một nhà hàng tương đối sạch sẽ gần đó. Cậu thản nhiên nói: "Bạn Từ Vĩ kia cũng muốn tới, chắc mọi người cũng không ý kiến gì nhỉ, lần trước cậu ấy đã giúp tớ nên tớ không muốn mắc nợ người khác, nên tớ..."

Cậu không đề cập đến những gì Từ Vĩ đã nói với cậu, sợ rằng tới khi đó sẽ xảy ra mâu thuẫn. Sau đó họ vào lớp, đó là lớp chuyên vẽ, giáo viên yêu cầu họ dùng trí tưởng tượng để vẽ một bức tranh. Bạch Tĩnh An có chút xấu hổ nhìn tờ giấy vẽ trước mặt, tưởng tượng dĩ nhiên là có và loại chủ đề này chính là vẽ ra những gì mình nghĩ đến.

[ĐAM MỸ/EDIT] ĐÓA HƯỚNG DƯƠNG CỦA ANH (HOÀN)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ