Hôn nhân ( 9 )

2.8K 263 32
                                    

Kể từ đêm mây mưa đó, Shouto và Katsuki đã không còn gặp nhau lần nào nữa, ai cũng tiếp tục cuộc sống của mình. Katsuki vẫn tiếp tục làm Anh hùng cứu người, còn anh vẫn tiếp tục làm việc ở cửa hàng tiện lợi bình bình kiếm sống.

Anh đã thuê lại chung cư mà mình từng ở với Katsuki để sinh sống. Người ta thường nói muốn quên đi người nào đó thì phải tránh xa những nơi có kí ức chung, đó là đối với người khác, còn đối với Shouto là một chuyện khác.

Shouto chưa từng nghĩ mình sẽ quên đi Katsuki cả, dù cho cả hai đã chấm dứt, đường ai nấy đi nhưng Shouto vẫn muốn giữ một chút kỉ niệm về người anh yêu, chấp nhận sự thật ngay trước mắt thay vì phải né chốn.

- " Ahaha! Vui quá, chú gấu ơi, cho con nữa. "

Tiếng trẻ nhỏ khiến anh trở về với thực tại, anh đưa mắt nhìn sang khu công viên đang rất náo nhiệt. Có rất nhiều trẻ em nô đùa cùng với những cặp cô cậu học trò e ấp mối tình đang không ngừng trò chuyện.

- " Thật... bình dị"

Anh nhìn khung cảnh này không nhịn được mà thốt ra, đôi mắt luôn trưng ra vẻ u buồn nay như có ngàn sao trong ấy... nó sáng lạ thường

Thoáng cái anh không để ý có một người đội bộ đồ gấu đứng trước mặt anh, anh ngẩn ra mà nhìn chú gấu trước mặt, chú gấu trước mặt anh chẳng nói gì liền đưa vào tay anh một hộp mì Soba

- " C- Cảm ơn..."

Shouto cầm lấy, ráng gượng nở nụ cười. Anh ít cười lắm nên khi cố cười xả giao làm cho anh có chút ngượng.

Anh cúi đầu chào rồi quay lưng rời đi. Khi anh đã đi xa thì người mặc đồ gấu đấy vẫn đứng dõi theo anh không rời.

...

Lần này anh tan làm đi về thì tiếng trống làm anh chú ý. Anh ngó sang thì là một người mặc đồ gấu đang đánh trống, rất có nhiều người xem. Anh cũng chẳng biết lí do gì mà cũng xen vào đám đông đấy.

Anh vẫn dõi theo cách đánh trống của người đấy, người mặc đồ gấu đánh rất chuyên nghiệp, nhịp nhàng, chắc chắn là học trống lâu rồi.

Shouto thầm đánh giá nhưng rồi chẳng hiểu sao khung cảnh người mặc đồ gấu đang đánh trống lại trở thành Katsuki.

Anh từng nhớ trong học viện, có một buổi biểu diễn văn hóa giữa các lớp, Katsuki cũng được phân vào đánh trống, Katsuki đánh rất giỏi, điêu luyện.

Katsuki cái gì cũng giỏi chỉ là hơi cọc cằn về tính thôi

Shouto lắc đầu về việc mình sinh ra ảo giác, liền mau chóng về nhà thôi.

...

Đây không biết là lần thứ bao nhiêu, anh gặp lại người mặc đồ gấu vẫn tiếp tục đánh trống. Dường như người này rất rảnh rỗi, chiều nào cũng đánh trống hoặc có thể là đam mê.

Mà anh nghĩ hình như mình cũng vậy chứ nói được ai, ngày nào anh cũng dõi theo dù là nghe hoài sẽ chán nhưng anh vẫn ghé vào xem, chắc để giết thời gian.

Riết nó trở thành thói quen lúc nào không hay của anh, cứ mỗi ngày, sáng đi làm chiều về thì xem đánh trống của người kia đến sập tối rồi về nhà.

[ BnHA ] ( BakuTodo ) Ngược Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ