Chap 18 (kích h)

623 22 4
                                    

Thẩm Hàn giật mình tỉnh giấc, mồ hôi lạnh ướt đẫm sống lưng. Hắn bất giác nhìn sang người đang ngủ say trong lòng hắn rồi mới thở phào nhẹ nhõm.

Phải rồi, cuối cùng người cũng ở bên cạnh hắn rồi. Chỉ chút nữa thôi, sẽ không cần phải nhớ lại chuyện cũ nữa.

Phải rồi, không còn chuyện gì có thể xảy ra được nữa đâu...

''Ưm...'' Bỗng người trong lòng khẽ cựa quậy rồi từ từ mở mắt. Cậu nói với hắn bằng giọng ngáy ngủ: ''Làm xong rồi sao?''

''Nói ngốc gì vậy, không nhớ chuyện gì à?'' Thẩm Hàn bật cười, một bên giúp cậu dụi mắt cho tỉnh ngủ.

''Nhớ... cái gì?'' Lục Minh lầm bầm rồi xốc chăn lên. Cậu vẫn đang mặc quần áo lúc hồi sáng nhưng cậu nhớ rằng đáng lẽ cả hai phải đến khách sạn rồi làm chứ nhỉ? Sao bây giờ lại về nhà rồi?

''Nhớ ra chưa sâu lười. Trần đời chưa thấy ai hứa đi khách sạn với người ta nhưng vừa đến nơi lại lăn ra ngủ khì đến bây giờ mới chịu dậy.'' Thẩm Hàn dù bên ngoài cười cười nhưng cậu biết rõ ràng hắn đang tức giận vì bị cậu cho leo cây.

Lục Minh bên này cũng không biết trả lời lại như thế nào. Bây giờ cậu trong mắt người ta chính là tên lừa đảo, muốn đến khách sạn nhưng cuối cùng lại chuồn mất.

''Nếu anh đã tỉnh rồi thì bây giờ chúng ta liền làm đi.'' Vừa nói xong, Thẩm Hàn liền quay sang đè lên người Lục Minh.

''Không muốn.'' Lục Minh chống cự, trong đầu vừa nghĩ đến cái gì, cậu liền nói thêm: ''Bên dưới vẫn còn sưng lắm!''

''Biết đau nhưng vẫn gấp gáp đi gặp người yêu cũ cơ à?'' Thẩm Hàn nghe xong liền đen mặt, động tác muốn cởi sạch cậu ra.

Lục Minh biết rõ bản thân không thể đánh lại đối phương nhưng vẫn ngoan cố chặn hai cái tay sàm sỡ của hắn lại. Trong lúc phòng vệ cái quần lót còn sót lại, miệng cậu lại bật ra một câu nhưng nói xong chỉ muốn khâu cái miệng mình lại.

''Nhưng tôi chỉ có làm với cậu.'' A, hình như cậu vừa mới châm thêm lửa rồi.

''À đúng rồi, anh chỉ có thể làm với tôi thôi.'' Rõ ràng vừa nghe xong hắn đã bớt tức giận hơn trước. Bàn tay chuyển qua sờ cái eo nhỏ. Đúng là vừa trắng vừa mềm, sờ rất đã tay.

''Đã nói là không muốn làm rồi mà!'' Cảm giác nhột nhột vừa truyền tới, Lục Minh nhăn mặt, vươn tay tát lên mặt Thẩm Hàn một cái ''chát'' lớn.

''Aish đau quá đó. Được rồi, được rồi em thả anh ra đây.'' Thẩm Hàn áp má kêu đau, nhưng vài giây sau lại hiện nguyên hình con sói dâm dê: ''Vậy anh tự xử cho em xem đi''.

''Cái gì?''

''Tự thẩm rồi tự bắn ra hay anh thích cái này đâm sâu vào cơ thể anh hơn.'' Hắn kéo tay cậu chạm vào đũng quần hắn, nơi đó dường như có gì đó đang phồng lên.

''Không làm.'' Lục Minh rụt tay về, quả quyết nói.

''Không làm? Quả nhiên là anh thích cái đó của em hơn ha.''

''T—tôi tự làm được.'' Lục Minh chặn hắn không cho hắn kéo khoá quần, cậu cắn răng tự cởi quần lót, bên dưới hoàn toàn trần trụi phơi ra cho hắn nhìn.

[ Đam Mỹ ] [ ABO] Muốn anh sinh con emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ