Ăn xong thì bỗng nhiên Mikey lại đi rửa chén, mấy việc này vốn dĩ thường ngày sẽ có người giúp việc đến làm, hôm nay không biết tâm trạng thế nào mà lại siêng năng như vậy
Xong xuôi hết mọi việc thì đôi vợ chồng trẻ cũng lên giường đánh một giấc thật ngon, hôm nay quả là một ngày tuyệt vời trong chuỗi ngày tháng đầy ắp đau thương của cả hai
Mikey cứ vậy, hắn ôm em từ đằng sau, rất chặt. Đã lâu lắm rồi em mới không cự tuyệt hắn ôm em, từ cái ngày em cấn bầu, em cứ lấy lý do đủ kiểu để tránh né hắn
Hắn biết là mình không thể đụng đến em chứ, hắn đâu phải cầm thú, cũng đâu phải đang trong thời kì động dục. Nhưng hắn biết, chắc chắn em là đang có suy nghĩ như vậy
Em nằm trong vòng tay hắn rất an phận, thở đều mà không lo lắng điều gì. Cả buổi chiều hôm nay trong lòng Mikey cứ lâng lâng khó tả, cảm giác hạnh phúc bủa vây khiến hắn không tin được vào mắt mình
"Kikyo"
Manjirou nhẹ nhàng gọi tên em, sau bao lần hắn gào thét tên em, kêu em thôi về cái việc rời xa hắn đi, em thôi về cái việc sẽ chết, sẽ không thể bên cạnh hắn
"Sao vậy?"
Kikyo động mắt, từ nãy đến giờ đúng là em có nhắm mắt thật, nhưng không thể đi vào giấc ngủ, đó là phản ứng bình thường của cơ thể, ngủ cạnh một người mà không có cảm giác an toàn, dù có ngủ chung một trăm năm đi nữa
Cũng không thể ngủ yên
Mikey sờ sờ lên bụng em, hắn có thể cảm giác được một sinh linh bé nhỏ đang ấp ủ muốn chào đời trong vòng tay yêu thương của cha mẹ biết nhường nào
"Khi em sinh con, chúng ta chuyển nhà nhé?"
Kikyo còn tưởng hắn muốn đề cập đến chuyện gì, thì ra là về cái việc tương lai của con hắn và em. Thôi thì cứ để hắn mơ mộng một chút
"Ở đây hơi ngột ngạt, anh sẽ chuyển tới một căn có sân vườn, to lớn hơn. Anh muốn giành những điều tốt đẹp nhất cho con của chúng ta."
Bỗng nhiên Mikey nói, em lại hơi nghẹn ứ ở cổ họng, cảm giác tiếc nuối bao trùm lên cô gái nhỏ nhắn. Tưởng tượng tới một tương lai, em và Mikey, cùng với một cậu con trai hợm hĩnh. Cả ba sẽ cùng nấu ăn, cùng nướng bánh, dọn dẹp nhà cửa, rồi đi dã ngoại, làm mọi việc cùng nhau như một gia đình.
"Kikyo, anh xin em"
"Em muốn gì cũng được, nhưng xin em.. rủ bỏ lòng thương để bảo vệ con của chúng ta có được không?"
Từ tháng thứ ba, Kikyo không còn cáu điên vì mình đang mang thai cho hắn. Vốn dĩ hắn nên vui mừng mới phải có đúng không? Nhưng hắn biết, em còn có một dự định kinh khủng hơn thế, hắn không thể lường trước được bao giờ có thể xảy ra
Một tháng, một tuần, một ngày, hay một giờ nữa. Hắn không thể nhìn thấu được
Kikyo cứng đờ, thì ra chuyện làm Mikey mệt mỏi qua lời kể của Koko dạo gần đây là vì chuyện này, hắn luôn sợ em sẽ giết con hắn không nương tay sao?

BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐN Tokyo revengers] Mừng anh về nhà, Mikey
Romance"Kikyo, em đã làm bao nhiêu điều với tôi. Ấy thế mà tôi vẫn một lòng chờ em, kẻ như tôi không đáng để em yêu sao?" Trái tim được tạo ra, là để tan vỡ. ____________________ Nhân vật chính không còn là Takemichi Nếu muốn reup thì hỏi qua tớ trước nhé...