"Kem tới rồi đây" Mikey cười tươi dưới ánh nắng ban mai của Tokyo, đưa 2 cây kem cho 2 cô em gái cậu yêu thương hơn chính bản thân cậu
"Cảm ơn anh troai yêu dấu" Ema nhận lấy cây kem dâu của mình, hình như bây giờ là mùa dâu, màu sắc đẹp ghê
"Ê, phần của mày là tao trả đó" Draken bực tức, tao trả tiền mà mày đi cảm ơn Mikey?
"Ể? Thiệt hả? Thế em cảm ơn anh Draken" Ema lại càng cười tươi hơn
Kikyo nhận lấy kem từ Manjiro "em cảm ơn 2 anh" vẫn điềm đạm, nhẹ nhàng như vậy, nhưng làm người ta phải lo lắng đến mệt mỏi
"Còn mày thì không cần cảm ơn anh, Mikey nó trả cho mày"
Kikyo ngước lên nhìn cậu anh trai mà cô rất yêu thương, từ nhỏ đã bao bọc chở che cô rất an tâm, vậy nên Ema nói cô có tình cảm trai gái với người con trai này thật sự cô không dám, cô chưa đủ tầm
"Cảm ơn anh"
Cô cảm ơn Mikey, nhưng lòng cậu chỉ thấy nặng trĩu, cậu dù nhìn hơi trẻ con, vô tư vô lo nhưng cậu lại rất để ý, cậu thấy tâm trạng của Kikyo thay đổi từng ngày, càng ngày càng tệ hơn...
Cả 4 chơi đùa một hồi rồi cũng phải về nhà, hôm nay Ema bận đi mua đồ văn phòng phẩm nên Draken đi cùng, trên đường về chỉ còn 2 người, Mikey và Kikyo
"Kikyo này, em có gì không ổn phải không?" Mikey ngước mặt lên trời, tay đút túi quần nhỏ nhẹ hỏi Kikyo
Kikyo lại rất ngạc nhiên, hả? Cô luôn cười cơ mà? Sao anh ấy biết được? Lòng Kikyo lại cảm thấy rất mệt mỏi, không biết có nên nói ra hay cứ như vậy nữa
"Đâu có gì, em ổn chứ" Kikyo quyết định nói dối, cô không muốn phiền Mikey, anh ấy đã có quá nhiều công việc cần suy nghĩ, không nên vì chuyện của cô mà ưu tư thêm nữa
Mikey bỗng dựng lại, mặt tối sầm, Kikyo lại thêm bất ngờ, sao vậy? Mình nói gì sai à?
"Sao vậy anh? Đau chân hả?"
"Kikyo, lại đây"
Trời mưa rồi, sao lại mưa ngay lúc này nhỉ?
"Anh à, mưa rồi, hay có gì về nhà nói"
"Lại đây" mặt Mikey rất nghiêm túc, như là sắp đánh nhau đến nơi, mưa làm tóc anh ấy rũ xuống, nhìn lại càng nguy hiểm hơn
Kikyo không còn cách nào, đành phải lại chỗ Mikey, xem anh ấy dở trò gì
Cô mở 2 mắt ngạc nhiên, cô đang ở trong lòng của Manjiro mà? Hả? Vậy là sao?
"Đứng im, để anh ôm em một chút"
Giọng nói Mikey nhẹ nhàng tựa lông hồng, gì đây? Sao lại ôm cô? Có chuyện gì sắp xảy ra à?
"Sao phải dấu anh? Em có gì không ổn cứ nói ra đi"
Mikey bắt đầu thủ thỉ, cô rất bé, lọt thỏm vào lòng Mikey, cô nghe được cả nhịp tim, hơi ấm của anh ấy"Em đâu có gì dấu diếm anh đâu, anh nói gì vậy?"
"Em dạo gần đây, hay ngồi trong phòng một mình, nhìn thẳng vào con dao trong nhà bếp, em tưởng anh là thể loại gì mà con em mình muốn tự tử cũng không biết?" Mikey hét lớn, lần đầu tiên anh lớn tiếng với nó như vậy, hơi hoảng sợ nhưng... đúng là vậy mà
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐN Tokyo revengers] Mừng anh về nhà, Mikey
Roman d'amour"Kikyo, em đã làm bao nhiêu điều với tôi. Ấy thế mà tôi vẫn một lòng chờ em, kẻ như tôi không đáng để em yêu sao?" Trái tim được tạo ra, là để tan vỡ. ____________________ Nhân vật chính không còn là Takemichi Nếu muốn reup thì hỏi qua tớ trước nhé...