Chương 13: Cười

1K 135 10
                                    

Tôi tỉnh dậy trong căn phòng của con bạn, nhìn vào đồng hồ mà hơi hoảng.

12h17

Tôi ngủ tới trưa à? À không, sắp chiều mẹ rồi. Giờ mình ăn là ăn sáng hay ăn trưa? Thoi kệ đi, kiểu gì cũng nằm trong bụng. Tôi vệ sinh cá nhân xong đi xuống lầu, sao mình xuống được nhở? Sakura nó ngồi coi mấy xấp giấy gì đó. Nhận ra tôi đang đứng ở đó thì lên tiếng.

" Tao có đặt đồ ăn nè, lại ăn đi." Nó nói mà không rời mắt khỏi xấp giấy đang cầm trên tay. Tôi đi lại mà mở cái bịch đó ra. Uầy, nó còn nhớ mình thích ăn gì nè. Hamburger gà, nó còn mua cả ly coca. Chu đáo quá ta, iu mày vc.

" Giấy gì đây?" Tôi ăn cái bánh mà hướng mắt về nó. Nó cũng nhìn tôi lại bằng ánh mắt mệt mỏi, quẩng thăm rõ rệt. Nhỏ này thức khuya à trời? Tôi cũng hơi giật mình khi thấy khuôn mặt của nó.

" Mấy cái giấy tờ về hệ thống mạng ở công ty ấy mà...." Nó nói một cách nặng nhọc, mà công ty gì ở đây? Tao hơi hoang mang nha. Nuốt trọn cái bánh rồi hỏi nó tiếp.

" Công ty??" Mặt tôi ngơ rầm nhìn nó. Tay cầm lấy cái ly coca mà hút rột rột.

" Tao chưa nói với mày à, bố tao là chủ tịch của công ty Xurya." Tôi nghe thoang thoáng ở đâu rồi thì phải, công ty của bố nó lấy tên mẹ ó đặt đúng không nhỉ? Công ty thời trang à..... hèn gì giàu phết. Tôi nghĩ con bạn tôi có phước thật, có bố là chủ tịch của công ty lớn. Nhưng nhìn nó có vẻ mệt nhở? Thôi thì tao giúp mày một tay.

" Mạng hay bị lag đúng không?" Tôi cầm cái máy tính mà nó để ở trên bàn lên. Nó ngầm gật đầu mà nói.

" Mạng hay bị mất giữa chừng nên những bản phác thảo của nhân viên bị mất." Nó ngã người ra sau nghĩ ngơi một chút, xoa xoa thái dương của mình. Xời, chuyện này dễ ẹt. Nhìn tao mà học hỏi nè.

Vào setting mà thay đổi mật khẩu, rồi nâng cao nó lên tới max, cài một bức tường bảo vệ vào, thả thêm mấy con virus lọc máy. Chỉ cần không phải là máy của công ty thì sẽ liền báo về máy tính chủ. Rồi mày sẽ biết ai là người hay lấy wifi mày xài ké.

Tôi thao tác một lượt rồi nói luôn một thể, nó khoanh tay ngồi trên ghế mà lắng nghe.

Pass wifi: **** ( Ai cho đâu mà xài ké)

Sau khi trả máy tính cho nó, nó liền cảm thán tài nghệ của tôi. Tao mà, nhìn mà học hỏi đi. Mày hãy cảm tạ ông trời vì đã ban cho mày một con bạn thân đa năng này, muahahahahaha. Nụ cười hãnh diện. Thấy nó mệt mỏi thiếu sức sống mà tôi cũng thấy thương. Thôi thì để chị đây mua đồ về nấu cho cưng ha.

Tôi đứng dậy mà mặc áo khoác vào, cầm theo cái thẻ bạch kim của mình đi.

" Đi đâu vậy Y/n?" Nó nằm trên ghế chuẩn bị ngủ mà hỏi.

" Mua chút đồ." Tôi tạm biệt rồi rời khỏi nhà. Cầm cái chìa khóa xe mà vặn xe rồi lên đường. Có xe sang đúng là tốt thật, tiện khỏi phải đi bộ. Ngồi lái xe mà gió thồi vù vù, ta nói nó mát gì đâu. Mái tóc dài của tôi bay trong làn gió. Dừng xe ở trung tâm thương mại mà không ngần ngại vào mua đồ nấu cho con bạn của mình tẩm bổ. Chứ nhìn nó tiều tụy quá, tao xót. Mua ít nhân sâm về rồi bỏ vào canh cho nó ăn.

[TR] [ Haitani x Reader ] Lạc mất emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ