Chương 1: Yanglake pha-ke

4.9K 219 19
                                    


" Y/n! Đưa tờ phao cho cô!" Bà giáo viên đi lại mà giực lấy mảnh giấy cô dấu dưới váy. Đúng rồi đấy, đang kiểm tra 15 phút. Cô chả buồn học bài nên chép phao. Cứ ngỡ là cô không thấy và bắt đâu. Ai dè bả bắt thật. Hôm nay cô không coi ngày rồi....chắc luôn.

" Đó, thấy chưa? Tao bảo không nghe, giờ ăn trứng ngỗng nha con" Con bạn thân kế bên cười thầm cô. Nói thật ra chứ bây giờ cô muốn đấm nó lắm đấy. Bạn bè quần què. Có ngày mày cũng giống tao thôi con hamz beep. Cô vừa ngẫm vừa rủa bà cô ấy bị trừ lương. Không can tâm mà:__(

Bạn thân cô là Hara Sakura, cái tên giống con người nó thật. Nó hiền dịu như hoa đào vậy, tôi kết thân được với nó khi gặp nó đang bị tụi con trai bắt nạt hội đồng. Định đi qua luôn ấy chứ. Nhưng mọi người à.... lòng tôi cắn rứt lắm nên phải cứu nó thôi. Một mình tôi dần hết 5 6 đứa con. Lúc ấy quần áo của nó xộc xệch, nước mắt đầm đìa, đầu tóc rối bù như ổ quạ. Nói thật tôi thấy tội cho nhỏ. Chỉ vì mình đẹp hơn tụi con gái trong lớp mà bị tẩy chay. Đúng là lòng dạ con người.

Tôi đưa nó vào phòng y tế vì đột nhiên nó ngất đi. Ẻm nắm chặt lấy tay áo tôi nên tôi không thể đi được. Đành ở lại mà chăm sóc nó thôi. Sau đó nó cảm ơn tôi rồi bám theo tôi như cái đuôi. Thậm chí còn chuyển lớp qua đây nữa chứ. Thành ra 2 đứa thành bạn thân 2 năm cấp 3. Giờ bọn tôi là tiền bối của tụi nhỏ. Nói thật tôi có chút không quen với cách xưng hô này. Vì vậy tôi với nó hay trốn tiết đi chơi. Nhưng thành tích vẫn cao nha. Đừng xem thường bọn này chứ.

Lâu ngày bản tính nó lộ ra, mọi người biết không, nó hóng hớt còn hơn bà hàng xóm kế bên nhà tôi nữa. Nó chửi thề riết quen mồm mà tôi cũng bị lụy theo. Nhưng tôi biết rằng nó rất sợ mất tôi. Uầy, bạn thân phải thế này. Trong trường, bọn tôi nổi như cồn, ai cũng biết đến cái danh bọn này. Ăn bánh uống trà với mấy bà cô như cơm bữa:))

Tôi là con gái nhưng lại hay bị gọi là như đàn ông. Cái quần què gì zậy? Tôi mạnh mẽ có gì sai à? Mấy cái đứa con gái hay dẹo dẹo cố tỏ ra dễ thương làm tôi phát ớn. Xin lỗi nhưng tôi ghét nhất là bánh bèo hay dẹo. Bảo tôi cần giống bọn nó á? Thôi tôi thà ăn shit còn hơn. Uạ ụa ụa:((

" Má nó không, nãy bị bắt phao, sầu chết mẹ:((" Cô vừa đi vừa chửi bà cô canh lớp. Bả ghim cô từ đầu năm rồi. Rủa bả bị trừ hết lương tháng này. Tức gì đâu á. Nội tâm gào thét dữ dội vì cay cú.

" Ai không nghe theo lời tao vậy?" Con loz kế bên mỉa mai tôi. Nó vừa đi vừa nhảy chân sáo như ăn mừng con bạn mình bị con trứng ngỗn zậy

" Tao đục mày à condidien." Tôi thở dài nhìn con didien ấy chạy nhảy, vẫn còn rất cay cú. Giá mà bây giờ có cái gì để hả giận nhỉ?

Chớp mắt được vài cái thì thấy tụi cấp 3 xây quanh tụi tôi. Tôi nhìn tụi nó bằng ánh mắt hoang mang, ủa có cái loz gì xảy ra ở đây vậy?

" Hai cô em xinh đẹp đang đi đâu vậy?" Gã cắt đầu moi nhìn tôi từ dưới lên đánh giá một lượt. Tóc đen, 3 vòng chuẩn, da nõn nà, chắc chắn còn trinh. Hắn ta nhìn tôi bằng ánh mắt thèm thuồng. Ông trời à, đội ơn ông vì đã nghe thấy tiếng lòng của con.

[TR] [ Haitani x Reader ] Lạc mất emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ