Khi mà mọi người đều đi hết còn tôi, anh em Haitani và con Sakura đang nằm trên giường bệnh. Nhìn khuôn mặt xanh xao của nó khiến tôi áy náy. Tôi đến gần giường bệnh của nó mà nắm đôi bàn tay ấy, xoa xoa tay để tạo hơi ấm. Đêm rồi, hôm nay quả thật có rất nhiều chuyện không thể lường trước. Những bóng đèn cứ chập chờn tắt rồi lại lờ mờ hiện lên. Đôi mắt hờ hững của tôi hướng về cửa sổ. Nếu nó không đỡ đạn cho tôi có lẽ bây giờ tôi đã được ngắm gà thỏa thân rồi. Nhưng cũng thật tệ khi nó lại tự ý xông ra. Con đỹ điên
Càng tức mà cũng càng giận, khi nào mày khỏi lại tao sẽ đánh mày nhừ tử con hâm. Bỗng có đôi bàn tay quàng qua cổ tôi, nó thật ấm áp đến lạ thường. Giống như hồi đó mẹ ôm tôi vào lòng vậy, thật đau lòng khi nhớ nhung người đã chết nhỉ?
" Về thôi, tối rồi." Rindou hắn nói mà dụi vào hõm cổ tôi. Hơi thở của gã thổi vào khiến tôi rợn người. Đồ điên, không thấy ngợp à? Cũng đúng, tối rồi. Không lẽ ở bệnh viện tám chuyện phím với ma? Tôi và 2 gã đi ra khỏi phòng bệnh không quên dặn dò 2 thằng lính canh không được cho người lạ vào. Bọn nó cũng gật gù mà đồng ý.
Giờ tôi mới nhận ra là......mình đi đâu giờ? Mình có nhà à:)? Toàn ăn bám với ăn hại con Sakura thôi. Đang đứng nghĩ nên mình ngủ dưới gầm cầu hay công viên thì một bàn tay nắm tôi quăng vào một chiếc xe. 2 người nọ cũng đi vào.
" Tới khu nhà XX." Ran hắn dựa vào vai tôi mà nói với ông tài xế. Đây là xe riêng à? Khu nhà XX.........không phải cái căn nhà cũ mà tôi cùng 2 gã ở sao? Mé, mấy ký ức không đâu cứ hiện lên. Nói thật là bây giờ tôi muốn rút lại câu "cũng được" rồi đấy. Con tim bé bỏng của tôi không chịu được sự giam cầm biến thái ấy lần nữa đâu. Niệm phật thôi Y/n. Cầu trời đừng hành hạ cuộc đời con nữa. Rindou hắn cũng dựa vào vai tôi mà nhìn. Tôi không phải chỗ để dựa vào đâu nha. Theo nghĩa thực tế thì là vậy:)
" Tới nơi rồi 2 cậu chủ." Ông tài xế dừng trước một con hẻm. Đây là đường đi vào khu tôi ở đây mà. Sao lại không đi vào luôn nhở? Tôi cũng không phàn nàn gì mà bước xuống cùng họ. 3 con người 2 cao 1 nhỏ đi vào. Cứ như 3 anh em ấy nhỉ? Nhưng thật chất lại là người yêu của nhau. Nghe vô lý thật đấy, chẳng có ai muốn san sẻ người mình yêu với ai cả. Nhưng có lẽ đây là ngoại lệ chăng? Đều là anh em với nhau nhưng lại yêu cùng 1 cô gái. Phải chăng cô gái ấy đã cướp đi trái tim của 2 kẻ si tình.
" Đã lâu như vậy rồi em vẫn không cao thêm mấy nhở?" Ran hắn cười mà trêu chọc tôi. Hơ hơ, tôi có cao đấy nhá, tại mấy người đã cao thêm mấy cm đấy. Chiều cao chẳng phải khiêm tốn nhưng lại là nấm lùn trước 2 cây cột điện này. Sao tôi lại đi yêu 2 gã vô duyên như này nhỉ?
" Cũng lâu như vậy sao anh không sửa lại cái nết của mình đi." Tôi cười nhếch mép khinh hắn. Tôi đâu có giống như trước mà băm bắp nghe lời mấy hắn nữa. Tôi là đứa con gái đã trưởng thành rồi đó nha. Nên cái nết nó cũng trưởng thành theo rồi. Gã thấy tôi trả treo cũng chẳng trả lời gì mấy. Điều này minh chứng rằng 3 người đã như ban đâu mà. Phải vui chứ.
" Uầy, Y/n đã trường thành rồi đấy." Rindou gã đi lại gần tôi mà nói, ánh mắt hướng về tôi.
" Các vòng cũng trưởng thành theo nhỉ?" Gã cười mà ghé sát mặt tôi mà nói. Cái này thì tất nhiên ai cũng biết, nhưng có cần nói toạc ra vậy không? Mặt tôi đỏ ửng khi nghe câu đấy, tất nhiên đứa con gái nào chẳng ngượng khi nghe câu này. Tôi đẩy mặt gã ra, cái con người không có lòng tự tôn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[TR] [ Haitani x Reader ] Lạc mất em
FanficBy: Dark__meme Mỗi ngày tôi ra một chương. Thứ bảy và chủ nhật 2 chương. Cô trốn khỏi cái nơi gắn kết giữa cô với 2 gã. Rồi trả thù cho mẹ... Truyện có phần tục nha mọi người cre ảnh: @mo_0808__ ( twttier )