Chap 1

4K 191 24
                                    

Mọi người có tin vào chuyện ma quỷ không? Còn tôi thì không!

Tôi thường được nghe kể rất nhiều câu chuyện ma từ những người xung quanh mình, tôi chỉ là nghe rồi xem nó như một thú vui lúc rảnh rỗi thôi, cho đến khi...

_________

"Thuấn Hy, cậu thắp cho những phần mộ xung quanh đi."

Triệu Bá đưa cho tôi vài nén nhang đã được đốt sẵn.

Hôm nay là tiết thanh minh tôi cùng với cậu bạn thân dọn dẹp phần mộ của tổ tiên, cáo tri với họ những chuyện đã qua trên trần gian.

Sẵn tay, tôi và Triệu Bá thể hiện lòng thành kính, quét dọn luôn những mộ phần kề cận.

Bất giác tôi lại đi khá xa, trước mặt tôi là một ngôi mộ rất lớn, không biết người này đã nằm ở đây được bao lâu rồi, chỉ thấy cỏ cây bao quanh, phần mộ xanh một màu rong rêu, có lẽ đã rất lâu rồi không có người đến quét tước. Trên bia mộ ngoài tên ra còn có ảnh của người đã khuất, thời trước làm bịa mộ vậy mà làm được rất công phu, phần ảnh khảm sâu vào trong và được ngăn cách bởi một mảnh kính bên ngoài, nhờ vậy ảnh chụp vẫn có thể nhìn rõ người trong ảnh. Người này nhìn có vẻ lạnh lùng nhưng phải công nhận là rất đẹp trai, đặc biệt thu hút tôi.

"Tiêu Vũ Lương." tôi đọc nhẩm tên của anh ta.

"Haiz... Đáng tiếc a~" anh ta đẹp trai như vậy!

Tôi thầm nghĩ.

"Cậu nói bậy bạ cái gì đấy? Cẩn thận cái miệng của cậu!" giọng nói bất ngờ của Triệu Bá làm tôi giật mình. Vì không thấy tôi đâu, nên cậu ấy đi tìm tới đây, vừa lúc nghe thấy tôi thương cảm hắn liền quở trách.

Tôi bĩu môi, nói: "Thứ nhất, tôi không tin chuyện ma quỷ; Thứ hai, cho dù có người ta cũng đã đi đầu thai từ lâu rồi; Lại nói, anh ấy là nam tôi cũng là nam, chẳng lẽ hồn ma cũng đồng tính sao?"

"Được được, không cãi lại cậu, sau này có chuyện gì cũng đừng trách tôi đó! Mau làm nhanh lên, trời sắp tối đến nơi rồi!"

Loay hoay một buổi, mặt trời cũng khuất bóng, chạng vạng.

Chúng tôi thu dọn, nhanh chóng trở về nhà nghỉ ngơi. Chắc bà nội còn chờ tôi về ăn cơm chiều.

...

Cuối tháng sáu khí trời nóng nực, tựa như chỉ cần đứng dưới ánh mặt trời là sẽ khô héo ngay lập tức. Cũng may lúc này tôi đang ngồi ở trong lớp học, nhưng cũng không tránh khỏi từng cơn buồn ngủ ập đến.

"Này! Này! Chúng ta làm học trò ngoan cũng khá lâu rồi, hay là bày trò gì chơi đi!" Lâm Kiến Thành, một trong những người bạn học của tôi, hắn hô hào.

Tôi thầm mắng: "Ngoan cái đầu cậu, chỉ mới im ắng được hai ngày lại muốn nổi hứng rồi!"

Bất quá, tôi cũng cảm thấy ngứa tay ngứa chân rồi!!!

"Đồng ý!" Tiểu Lý và Đại Khiêm, cặp song sinh hô lớn. Hai người này tuy là sinh đôi, nhưng vẻ ngoài lẫn tính cách đều khác nhau một trời một vực. Cậu anh mạnh mẽ bao nhiêu thì cậu em lại yếu đuối bấy nhiêu.

[Fanfic] Trốn Tìm - Vũ Nhật Câu TăngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ