"Ấn Sư Mân, thả tôi ra" Hoắc Duẫn Anh dùng tay vén tóc dài ướt đẫm, thông qua màn nước chảy nhìn Ấn Sư Mân, áo khoác trên người nàng bị vòi hoa sen làm cho ướt nhẹp, vết thương đạn bắn còn chưa ổn, đến mức sắc mặt nàng có chút tiều tuỵ
Hoắc Duẫn Anh giật giật tay trái chưa có cảm giác, cảm thấy mình hôm nay đáng lẽ không nên về đây.
"Tôi không thích cũng không cho phép êm ra lệnh cho tôi, em đã gấp muốn tìm người phụ nữ khác như vậy, thì đổi thành là tôi cũng có sao đâu" Ấn Sư Mân bỗng nhiên đưa tay sờ vai Hoắc Duẫn Anh, tựa hồ nhìn ra nàng muốn làm cái gì, Hoắc Duẫn Anh không ngừng dùng tay đẩy nàng ra, nhưng nàng vốn uống rượu không có khí lực gì, thêm tay trái không thể động đậy, khí lực cũng không lớn như Ấn Sư Mân, Hoắc Duẫn Anh phát hiện chính mình lâu như vậy, mà Ấn Sư Mân nửa bước cũng không động đậy.
"Tôi không nghĩ tha cho em" Ấn Sư Mân nói, có chút cấp bách cởi áo khoác ra ném xuống đất, điện thoại để bên trong cũng bị va chạm trên đất, kích thích nhấn một số điện thoại, nhưng điều này không phải thứ Ấn Sư Mân quan tâm. Nàng tắt vòi hoa sen, ôm lấy Hoắc Duẫn Anh ép ở trên tường, thân thể không có nước ấm trở nên chút lạnh, lại chạm vào gạch men lạnh buốt, dẫn tới Hoắc Duẫn Anh nhịn không được rùng mình một cái.
"Cô làm gì không tìm được gái hả? nhất định phải tìm tôi?" Hoắc Duẫn Anh ngẩng đầu nhìn Ấn Sư Mân, trong mắt của nàng bị nước thấm qua, hiện ra màu đỏ nhàn nhạt, không mảnh vải che thân sạch sẽ trắng nõn, theo lời nàng nói mà chập trùng, cổ nàng nhẹ nhàng nhúc nhích, Ấn Sư Mân nhìn thân thể nàng, trừ bỏ lần kia trông thấy nàng cùng Ấn Kỷ Tuyền ở trên thuyền, đây là lần đầu tiên nàng tiếp cận thân thể Hoắc Duẫn Anh gần như thế
"Không sai, tôi chọn em"
"Thật có lỗi, tôi không phải làm gái, tôi không muốn làm với vô, làm phiền cô hãy rời đi ngay lập tức"
"Không thể nghe theo em"
Thấy Hoắc Duẫn Anh muốn đi, Ấn Sư Mân không cho nàng thời gian phản ứng, trực tiếp hôn nàng. Bị Ấn Sư Mân cưỡng ép hôn, Hoắc Duẫn Anh cau mày, không chút do dự cắn môi nàng. Nàng dùng khí lực rất lớn, trực tiếp đem cánh môi đơn bạc non mềm của Ấn Sư Mân cắn nát, huyết tinh ngọt ngào ở trong miệng hai người, bên trong lan tràn, nhưng Ấn Sư Mân lại nở nụ cười.
"Em trước đó rõ ràng rất khát vọng Diệp Lê San chạm vào em, giờ là tôi lại không muốn sao ? tôi bất quá muốn đòi lại công bằng, chỉ thế thôi"
"Ấn Sư Mân, tôi không nghĩ lên giường cùng cô, cô tiếp tục như vậy, chính là cướp ép"
"Em đại khái có thể đi tố cáo tôi"
Ấn Sư Mân trong mắt lóe lên dục vọng sáng ngời, Hoắc Duẫn Anh không kịp nói nàng vô sỉ, hai chân đã bị nàng dùng đầu gối đẩy ra. Hoắc Duẫn Anh không ngừng uốn éo người, có thể thấy không hề có hiệu quả gì với Ấn Sư Mân. Nàng không dám dùng quá sức, sợ lần nữa làm Ấn Sư Mân bị thương, tiếp theo chính là, nàng căn bản không có khí lực gì.
Tay trái Hoắc Duẫn Anh hoàn toàn không có cảm giác, tay phải bị Ấn Sư Mân đặt lên tường, Cảm thấy nàng không có chút kỹ thuật nào xoa ngực mình, lại không kịp chờ đợi sờ phía dưới, vào giữa hai chân nàng. Nơi đó cũng không phải khô khốc, cũng có thể bởi vì dính nước, ít nhiều có chút ẩm ướt. Ấn Sư Mân lần đầu tiên chạm vào nơi này của phụ nữ, nàng hơi khẽ cau mày, nhìn Hoắc Duẫn Anh biểu lộ hoàn toàn kháng cự, trong mắt lóe lên chút mất mát, nhưng lại bị nàng che dấu rất nhanh.
"Tôi nhớ được em đã nói, em thích bị làm đau đớn chút, mặc dù có làm chút quá, nhưng đối với em mà nói cũng không sao" Ấn Sư Mân nói xong, không đợi Hoắc Duẫn Anh phản ứng, hai ngón tay thò vào thân thể Hoắc Duẫn Anh. Nàng trước khi đến không nghĩ sự tình lại xảy ra không thể ngăn cản, cho nên móng tay Ấn Sư Mân cũng không ở mức cắt gọn đàng hoàng. Cảm thấy móng tay nàng đi dọc thân thể mình ma sát, cảm giác tựa như có con dao đi vào trong, Hoắc Duẫn Anh đau đến hai chân mềm nhũn, hơi quỳ trên mặt đất.
"Ấn Sư Mân, đồ khốn nạn, tôi không có đồng ý làm với cô, a....lui ra ngoài..." Hoắc Duẫn Anh đau đến sắc mặt tái nhợt, nàng không nghĩ tới mình mấy năm qua ít ăn mặn, giờ lại toàn bắt đầu bằng cưỡng ép. Mặc dù trên thân bị thương hành động bất tiện, nhưng động tác của Ấn Sư Mân không có chút nào nương tay, cũng có thể nói hoàn toàn không ôn nhu.
Nàng không quan tâm chính là một đường đi vào, một chút kỹ xảo cũng không có, còn tiến vào cực sâu, mặc dù thích đau, nhưng Hoắc Duẫn Anh tuyệt không thích loại đau cực đoan thế này, nàng không ngừng lắc đầu để Ấn Sư Mân dừng lại, nhưng hiển nhiên không có tác dụng gì.
"Em dù tỏ ra bất lực cũng rất xinh đẹp, tựa hồ ngay lúc này trong mắt em chỉ có tôi, nếu như tôi không làm như vậy, coi như tôi vì em làm nhiều việc, em cũng sẽ không chú ý tới tôi" Ấn Sư Mân nói, xoay chuyển thân thể Hoắc Duẫn Anh dùng sức đè nàng lên tường, bộ ngực đè ép trên tường buốt lạnh, Hoắc Duẫn Anh không thể không nghiêng đầu chống cự Ấn Sư Mân, mà Ấn Sư Mân lúc này lại đem ngón tay đưa vào
"Đau quá.... Ấn Sư Mân cô dựa vào cái gì đối với tôi như vậy, tôi không thích cô, cô tốt nhất rời khỏi tôi càng xa càng tốt..." Hoắc Duẫn Anh dùng tay nắm chặt mặt tường, hơi thở theo từng đợt Ấn Sư Mân tiến vào trở nên càng lúc càng lộn xộn, nhưng loại sỉ nhục này, nàng lại cảm thấy đại não so với trước kia lại nhẹ nhõm hơn.
Còn may Ấn Sư Mân là phụ nữ, coi như nàng bị cưỡng ép cũng không có thai. thân thể vô cùng thành thật, coi như ngoài miệng mình nói chán ghét Ấn Kỷ Tuyền cùng Ấn Sư Mân, lúc bị bọn họ thượng, nàng vẫn sẽ dần dần có cảm giác. Càng ý thức được chuyện này, Hoắc Duẫn Anh liền cảm thấy mình rất buồn cười. Hoắc Duẫn Anh mày đang giả vờ cái gì? miễn cưỡng trốn tránh nó, không bằng triệt để biến thành dáng vẻ bọn họ muốn thấy liền tốt
Nàng chính là đứa con gái tuỳ tiện, cùng nhiều phụ nữ lên giường, Ấn Kỷ Tuyền , Ấn Sư Mân, hay là Diệp Lê San.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn][Bách Hợp][18+)[Nhất Thụ Đa Công] Vô Pháp Khắc Chế - Hiểu Bạo
ChickLitThông tin: Tác Giả: Hiểu Bạo Editor:Yulsosexy Thể Loại: H scene , hiện đại, NP, nhất thụ đa công Tình trạng bản RAW: Hoàn (128+ 8 phiên ngoại) Tình trạng bản Edit: Hoàn Văn án: Hoắc Duẫn Anh nghĩ rằng mình được sinh ra dưới một ngôi sao may mắn. Ch...