Chương 7

464 46 4
                                    

"Chị Me, phải báo trước chứ." Severus giận dữ lên tiếng.

"Severus Snape, à không, Gold. Em, em" Melisa hoảng hốt nói.

"Chị Melisa, có chuyện gì sao ?" Lily lo lắng hỏi.

"Cây đũa là một cổ vật bị mất tích của tộc." 

"Nó thuộc về tộc Gold. Hèn chi, hèn chi" nó lại quen như vậy. Phép thuật trong nó, rất giống với Melisa. Nhưng tại sao nó lại chọn cậu, dòng máu trong người cậu, một giọt cũng không thuộc về nhà Gold. Vậy lý do gì mà nó chọn cậu.

"Severus, đũa phép này, chủ nhân cũ của nó, là chúa tể vùng đất người chết. Là ông chú của chị." Melisa nói tiếp.

"Chị nói sao. Chúa tể người chết. Melisa, chị đừng có đùa kiểu đó." Severus lạnh lùng nói. Một đôi đũa như vậy, tuyệt đối không chọn cậu. Melisa chắc đang nói đùa đi. Một phù thủy lai, linh hồn bị hủy hoại, tốt xấu không phân thì làm sao có thể kế thừa cây đũa như thế.

"Lily, em có thể về trước không. Chị có chuyện phải nói với Severus." Melisa quay qua Lily nói. Nhìn mặt Lily lo lắng, cô cũng không thể tiết lộ chuyện này cho con bé. Cây đũa này, nguồn gốc của nó quá mạnh, không thể cho người ngoài biết.

"Dạ chị, tuần sau gặp lại Severus." Charlie độn thổ đưa Lily về nhà. Để lại hai chủ nhân dinh thự trong phòng khách, tiếp tục cuộc trò chuyện.

"Sev, nghe này. Chuyện chị sắp nói, cả Lily cũng không thể biết. Chiếc đũa của em, xuất thân từ vùng đất người chết. Em còn nhớ chị từng nói có thể khiến một linh hồn mắc kệt ở thế giới người sống không." Severus gật đầu.

"Không phải vì chị nửa quỷ, mà là do khi thế giới người chết không chấp nhận, linh hồn sẽ không gặp được người dẫn đường. Sẽ bị vương vấn trên thế gian. Và người đứng đầu thế giới ấy, là ông chú của chị. Nơi này cùng nơi kia vẫn vậy." Melisa giải thích.

"Vậy việc này liên quan gì tới em. Tại sao chiếc đũa lại chọn em." Severus hỏi.

"Severus nó chọn em là vì linh hồn trong em, cùng nguồn gốc với nó. Thế giới người chết. Severus, chủ nhân của nó, phải thuộc về vùng đất người chết. Em chính là một trong số đó." Melisa nói.

"Đôi đũa làm từ gì ?" Severus hỏi.

"Hoa bỉ ngạn và một mảnh nhỏ của cây linh hồn."

"Hoa bỉ ngạn" Severus thắc mắc, đóa hoa của minh giới. Tượng trưng sự đau thương, tình yêu không trọn vẹn, vĩnh viễn không thể tới gần, không thể gặp nhau.

"Tình yêu của em, rất giống câu chuyện đóa hoa. Biết rõ đối phương, nhưng chưa từng đến được với nhau." Severus chua xót nói. Melisa im lặng, ông chú của cô, cũng vì đợi người ấy, chấp nhận ở lại minh giới. Nhưng người ấy, cả đời cũng không thể vào. Một người ở trần gian, một người ở minh giới. Cả đời cũng không gặp được. Chủ nhân của chiếc đũa, định sẵn phải trải qua chia ly.

"Severus, tương lai là một điều kỳ bí. Đừng đau lòng như vậy." Melisa tin rằng, giao dịch của cô, không phải vô dụng. Thời gian sẽ không làm cô thất vọng. Vì lần này, hạnh phúc của Severus, cô sẽ bảo hộ nó. Dù phải giành lại nó từ tay của bất kỳ ai, thần hay ma.

[LVSS] Hy vọngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ