Chương 17

392 38 5
                                    

"Severus, tớ có chuyện phải hỏi" Remus đang ăn bất ngờ lên tiếng.

"Chúng tớ có cần phải gọi cậu bằng tên khác. Dù gì cậu cũng lớn hơn tụi tớ, như giáo sư Gold hay là anh Severus hoặc ngài Gold chẳng hạn." Severus nghẹn lại, giáo sư, anh, thậm chí là ngài, cậu đều không cần. Remus đang nghĩ cái gì vậy. Melisa cùng Raymond bật cười, Lily không nhịn được cười theo. Đúng là không ngờ mà.

"Remus Lupin, cậu nghĩ gọi tớ như vậy, người ta nói sao. Nhìn bằng tuổi nhau, một người bị gọi là ngài, hai người còn lại thì không. Cậu muốn tớ bị chú ý thêm nữa hả?" Severus giả bộ tức giận nói. Nghe giọng cười của Melisa, Raymond và Lily, cậu cũng bật cười theo. Tên người sói này, sao có thể khờ như vậy.

"Tớ chỉ muốn chắc ăn thôi mà. Mọi người đừng cười nữa" Remus xấu hổ nói.

"Remus, nếu em nói vậy. Không lẽ chị phải gọi Severus bằng anh sao." Melisa tiếp tục bật cười. Nghĩ đến tình cảnh cô gọi Severus bằng anh, thậm chí Raymond cũng gọi. Khung cảnh ấy rất tức cười.

"Em, em" Remus càng xấu hổ. Cậu thiệt sự không nghĩ đến, chỉ là nhớ tới nên mới hỏi.

"Anh Severus" Melisa vẫn còn cười.

"Cậu gọi tớ như thường là được rồi." Severus nhìn Melisa lau nước mắt, thở dài nói. Cười tới chảy nước mắt, chuyện này mắc cười lắm sao. Nhưng Melisa gọi cậu bằng anh thì khung cảnh ấy rất vi diệu.

"Chị Melisa, bạn của chị với anh Raymond đông không?" Cuộc vui qua đi, bữa ăn kết thúc. Họ đang ngồi trên thư viện đọc sách, đợi Malfoy và Black tới.

"Để chị xem nào, bạn của chị sáu người. Bạn của Raymond thì chị không biết." Melisa nói

"Bạn anh Ray không phải bạn chị sao?" Lily tò mò hỏi.

"Bạn anh ấy là bạn anh ấy, bạn chị là bạn chị. Không ai liên quan ai. Với lại nói nhỏ em biết, bạn anh ấy hơi sợ chị." Melisa nói với Lily.

"Nhưng hai người không cảm thấy khó khăn sao?" Bạn và người yêu không ưa nhau, không phải rất khó khăn sao. Như cô và Voldemort hay Severus và Potter vậy.

"Lily, Raymond có quyền kết bạn với bất kỳ ai. Với tư cách là vợ, người yêu anh ấy, chị không có quyền ngăn cản. Vì khi yêu, em phải để đối phương có bầu trời riêng của họ. Chỉ không cần bầu trời ấy phá hủy cái họ có chung, như vậy là đủ rồi. Lily, bạn và người yêu, không nhất thiết phải có điểm chung. Miễn sao thứ họ lo lắng, quan tâm là người ở giữa. Tự động sẽ hòa thuận với nhau. Nên em đừng lo, nếu người em chọn là người quan tâm em, dù Severus không thích, em ấy vẫn sẽ là bạn của em." Melisa nói. Nỗi lo của Lily, cô hiểu.

"Chị, em nghĩ mình ở thế giới kia, rất khó hiểu. Em chọn Potter." Lily trầm ngâm nói, cô vẫn không hiểu, Lily Evan nhìn trúng James Potter ở điểm nào.

"Lily, chị nghĩ ở đó, em nhìn thấy một Potter mà Severus không thấy. Dù gì thì, ký ức em nhận được. Cũng là góc nhìn của Severus." Melisa thở dài nói.

"Chị Melisa, Potter là nhà như thế nào chị?" Severus giật mình, cậu nghe được chuyện gì. Lily vì ký ức cậu đưa, hứng thú với Potter.

[LVSS] Hy vọngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ