Thúy Ngân quả thật không làm sai lời hứa với ông nội , mỗi tuần chỉ đến thăm nàng ba lần , mỗi lần 1 tiếng thôi không có thêm bớt chút nào . Cô toàn lựa giờ ông nội đi chơi cờ mới ghé , cứ mỗi lần ông nội về thì nghe nói Lan Ngọc đã ngủ mất rồi . Còn có ý tốt cho rằng tên bạn nhỏ dùng một tiếng đó dỗ cháu gái cưng ngủ , nhưng lại không biết được Thúy Ngân đã dùng cách gì . Nếu như biết được thì đừng nói còn có thể qua thăm , ông mà gặp ở đâu là đánh còn nát hơn tương ở đó .
Mỗi lần qua thăm nàng thì cô đều đòi hỏi , nói ngủ một mình thật cô quạnh nàng không cho có khi cô sinh thói hư tật xấu thật , ra ngoài đường tìm cô khác quen đỡ một năm cũng nên . Vì thế lần nào Lan Ngọc cũng đồng ý , nhưng đến công ty lại giữ khoảng cách với cô ghê gớm . Không biết được ai mới là tai mắt của ông nội , cho dù ngay cả ở phòng riêng cũng không cho phép Thúy Ngân giở thói không đàng hoàng .
" Chiều nay chúng ta về giỗ của bà nội , hôm nay nói với tên nhỏ gì đó khỏi đến "
" Dạ , con đã nói với em ấy rồi "
Thúy Ngân giúp nàng ngày hôm nay ra ngoài công tác , cũng có nghe Lan Ngân nói hôm nay giỗ bà nội nên cũng muốn đến đó sau khi làm việc xong . Nhưng là muốn đến bất ngờ không có nói với Bảo Bối ...
Ông nội cả ngày ra ngoài mua đồ , rồi lại căn dặn gia nhân làm đồ cúng những món sinh tiền bà thích . Cứ loay hoay mãi lại đến giờ đi đến đó , ông gọi cho Lan Ngọc thì giống như điện thoại không có sóng vậy , trước giờ nàng sẽ không tắt điện thoại đến gọi không được . Liền gọi cho tên bạn nhỏ , nhất định là đem cháu gái của ông đi đâu đó rồi .
" Ngươi lập tức đưa cháu gái cưng về cho ta."
" Con không có , con ra ngoài bàn công việc đâu có đưa chị ấy theo . Ông gọi chị ấy xem ... "
" Ta gọi được còn nói làm gì ? Đến công ty thử xem "
Hai người bọn họ cảm thấy có linh cảm không tốt , liền bỏ hết việc của mình đến công ty tìm nàng . Nhưng nhân viên bảo vệ lại nói Tổng giám đốc đã về từ sớm , còn nói là đi giỗ của bà mình .
Ông nội cùng với cô vô cùng hoảng loạn , lúc bọn họ đi tìm có ghé ngang khu vực biệt thự Ninh Gia . Gia nhân cũng nói cô chủ chưa từng về đây , rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy .
Lúc bọn họ chạy khỏi công ty một đoạn , đến khu vực bãi đất trống đang bỏ hoang của một công trình nhìn thấy xe của nàng . Nhưng cửa bên trong vẫn đang mở , ghế lái lại không có ai ở đó . Hiện trường xảy ra nhìn thấy vết va chạm rất nặng trên đầu xe của nàng , nhưng chiếc xe kia đâu lại không ai thấy .
Tinh thần của ông nội thật sự suy sup, ông rất sợ khi nhìn thấy sự việc như vậy . Ông không có lừa Thúy Ngân, chuyện Lan Ngọc gặp nạn là thật sự có trong năm nay . Nhưng tại sao lại phải nặng đến như vậy , ông còn nhìn thấy máu trên vô lăng thật sự là không đứng vững .
" Nếu như đụng nặng đến thế này máu cũng không ít như vậy "
" Ngươi còn muốn như thế nào nữa ? "
" Ý con muốn nói là có người tạo hiện trường giả một vụ tai nạn , Bảo Bối nhất định là đã bị người ta dùng cách này để bắt đi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Ngân Ngọc] Sủng Vật Hào Môn
Fanfictionauthor: Phiên Nhi Liêu - Em có biết vì sao dòng sông Serepok lại chia thành hai nhánh? - Thác Vợ, Thác Chồng mấy ai hiểu được không?