12.

1.5K 145 16
                                        


Sáng hôm sau La Tại Dân lại tới, trên tay còn xách một cặp lồng đựng sủi cảo. Hắn hỏi Chung Thần Lạc món Hoàng Nhân Tuấn thích ăn nhất, được người kia cho địa chỉ liền bật dậy đi mua ngay. Hôm qua ngủ muộn, lúc La Tại Dân bấm chuông cửa, Hoàng Nhân Tuấn còn đang ngủ vắt lưỡi trên giường.

Chắc chắn người tới không phải Chung Thần Lạc, nếu là nó thì đã tự mở cửa vào nhà rồi; Hoàng Nhân Tuấn vò đầu bứt tai, kéo áo ngủ còn đang xộc xệch, không tình nguyện chút nào, ra mở cửa.

"Con người chứ có phải con gà đâu mà dậy sớm vậy trời?"

Mắt nhắm mắt mở đẩy cửa ra, Hoàng Nhân Tuấn thấy trước mắt mình xuất hiện một chiếc cặp lồng màu vàng ngà, nhìn rất quen nhưng không nhớ ra đã thấy ở đâu, sau đó là khuôn mặt rạng rỡ của La Tại Dân. Hắn nói.

"Chào buổi sáng anh yêu."

Hoàng Nhân Tuấn lườm hắn một cái rồi mạnh tay sập cửa, La Tại Dân nhanh chóng dùng chân chặn lại, kết quả bị dập cho đau điếng. Hoàng Nhân Tuấn cũng hết hồn, quên mất mình đang giận dỗi mà ngồi thụp xuống vuốt ve chân hắn, lúc tay đặt lên đùi trong thì bị La Tại Dân nắm lấy.

"Anh ơi, đau quá, cho em vào nhà ngồi được không?"

Làm đau người ta nên xót, Hoàng Nhân Tuấn đồng ý, còn tử tế đỡ hắn. Lời của Lý Đông Hách nói hôm qua cậu vẫn chưa nghĩ thông; người luôn đồng hành cùng La Tại Dân là cậu ấy chứ không phải mình, nếu Lý Đông Hách không có tình ý, chắc gì La Tại Dân cũng không có.

La Tại Dân đặt cặp lồng lên bàn, mở ra mùi thơm bay khắp nhà làm Hoàng Nhân Tuấn nuốt nước miếng. Hắn nhìn cậu, cười bò bảo mau ăn đi, Hoàng Nhân Tuấn không nói gì nhưng cũng nghe lời ngồi xuống đối diện hắn, tay không bốc đồ ăn.

"Cái cặp lồng này quen quen, nhớ là thấy nó ở đâu rồi ta?"

Hoàng Nhân Tuấn lẩm bẩm với âm lượng đủ to để La Tại Dân nghe rõ, ý muốn hỏi hắn nhưng làm mình làm mẩy không muốn bắt chuyện.

"Anh thấy quen cũng phải thôi, cặp lồng của nhà anh mà. Lúc trước anh mang sủi cảo tới cho em nhưng sau đó bỏ về, quên luôn ở trại giam."

Năm năm rồi, La Tại Dân luôn giữ nó bên mình, lúc còn ở Mỹ ngày nào cũng xách cặp lồng cơm đi học, bị các bạn chỉ trỏ cũng mặc kệ, chuyện này hắn quen rồi. Số kẹo Hoàng Nhân Tuấn cho để trong tủ lạnh bị vứt đi hết vì nhà niêm phong, vòng tay lúc bị bắt gửi Lý Đông Hách cầm giúp nên vẫn còn; La Tại Dân cứ nghĩ mình có nhiều mối liên kết với Hoàng Nhân Tuấn lắm, cuối cùng nhìn lại chỉ có đúng một cái vòng tay và một cặp lồng cơm.

"Sủi cảo này mua ở đâu mà ngon vậy nhỉ?"

"Mua ở chỗ anh thích ăn nhất, em hỏi Chung Thần Lạc đó."

"Ôi, khát nước quá!"

"Để em đi lấy nước cho anh."

La Tại Dân đứng dậy đi vào bếp tìm cốc lấy nước giúp anh Tuấn của hắn, không cẩn thận làm rơi cốc moomin Hoàng Nhân Tuấn để trên bàn ăn. Hoàng Nhân Tuấn đau đớn nhìn moomin bị tách đôi người, câu đầu tiên nói với La Tại Dân trong ngày là: "Đồ đáng ghét."

najun| I'll be your homeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ