33. Đã đi thật rồi!

16.2K 886 63
                                    

3 ngày sau tờ giấy vẫn được Taehyung kẹp trong quyển sách nhưng nó đã khác đi một chút là nó đã có chữ kí của hắn trong đó.

Quyết định của Taehyung như vậy quy ra sau cùng vẫn là phải trở nên giỏi giang và có quyền lực hơn để bảo vệ Jungkook, còn 1 tuần nữa là hắn phải đi rồi mà vẫn chưa đủ can đảm để nói cho Jungkook biết.

Hôm nay Taehyung sẽ lấy hết dũng khí để nói cho em biết nhưng mà đợi đi tắm xong đã.

"Bé ơi bé à tao đi tắm nha?"

"Đi tắm đi nói em chi dạ?"

"Nói để em đỡ nhớ tao."

"Xía ai thèm nhớ mày đâu?"

"Không nhớ cũng phải nhớ."

Taehyung nói xong hôn Jungkook mấy cái rồi đi tắm.

Jungkook ở ngoài lượn lượn trong phòng tìm cây cọ hôm qua làm rơi, mà tìm hoài không thấy, vô tình nhìn thấy quyển sách trong hộc bàn có luôn cả cây cọ trong đó, em vui vẻ lấy cọ ra, đang tính đóng lại rồi mà thấy tờ giấy có chữ kí của Taehyung đẹp quá nên lấy ra xem thử.

Vốn dĩ chỉ muốn cầm lên nhìn ngắm chữ kí cầu kì đẹp đẽ kia của Taehyung thôi nhưng bản chất tò mò lại cầm lấy đọc cả nội dung. Cầm tờ giấy trên tay được 2 phút Jungkook như rơi hoàn toàn khoảng lặng. Nước mắt dâng lên đến khóe mắt rồi nhưng rồi lại cố nuốt xuống.

Taehyung tắm xong đi ra thấy Jungkook ngồi trên giường mặt lặng xuống liền đi tới hỏi:

"Sao buồn vậy em?"

Jungkook ngồi trên giường ngước mắt nhìn Taehyung thẳng thắn hỏi: "Mày có giấu em gì không?"

Taehyung hơi cứng người nhìn Jungkook, hắn nhíu mày thấy hơi kì lạ

"Sao em hỏi vậy?"

"Không phải...mày sắp đi du học sao?"

Taehyung dừng lại một chút quay đầu nhìn vào hộc tủ có chứa tờ giấy ấy. Hắn hít một hơi thật sâu đi lại gần đến Jungkook.

"Em thấy tờ giấy ấy rồi?"

"Ừm em thấy rồi, mày giấu em đúng không, tại sao không nói cho em biết?"

"Tại tao sợ nói ra em sẽ buồn nên...."

"Vậy là mày tính không nói gì với em mà đi luôn đúng không?"

"Không có mà...tao đang tính nói với em sau khi tắm xong nhưng mà em đã đọc trước rồi."

Bình thường những lúc thế này Jungkook sẽ khóc òa lên rồi bảo Taehyung ở lại nhưng hôm nay em lại không khóc mà chỉ ngồi im lìm khiến Taehyung càng sợ hơn gấp trăm lần, hắn đi tới ôm em lại rồi hôn lên trán em.

"Xin lỗi vì đã giấu em, em đừng im lặng như thế mà, em khóc cũng được, đánh tao cũng được."

Jungkook nghe xong chỉ biết cúi gằm mặt nhìn lấy đôi tay đang xoắn xuýt ở gấu áo, chỉ sợ mình mở miệng nói thôi là sẽ không kìm được mà nghẹn ngào rơi nước mắt.

"...."

"Em có buồn lắm không nếu tao đi? Tao đi 1 năm lận."

"...."

(TaeKook) Yêu em! Trân quý đời tao.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ