Sau khi nghe được cái câu mà Lee Minho kia tự cho rằng đó là tỏ tình, Jisung chẳng biết mình phải nói gì tiếp theo, cậu chẳng có tâm trạng một chút nào cả. Cứ cho là Minho thích cậu đi, nhưng rồi cũng sẽ có một ngày Minho sẽ nhận ra bản thân anh nhất định hối hận vì ngày hôm nay lại đi thổ lộ với Jisung. Cậu không xứng đáng với anh, hay chính xác hơn giữa anh và cậu vốn dĩ không giống một đôi, vả lại Minho còn có Seungmin, còn Jisung cậu chỉ mong muốn được quay trở về Úc mà thôi.
"Bé đang nghĩ gì đấy."Thấy Jisung đột nhiên trở nên im lặng bất thường, anh có chút lo lắng quay sang hỏi cậu."Đừng có mơ tưởng quay về Úc nữa, anh không đồng ý đâu."Như để chặt đứt tâm tư của Jisung hiện tại, Minho nhanh chóng đánh đòn phủ đầu trước.
"Anh xé vé máy bay rồi còn gì."Cậu không nhìn anh, chống cằm ngó ra ngoài cửa xe trả lời.
"Vẫn còn giận anh à? Lo cho em thôi mà, cáu gắt không giống Hannie chút nào."Kiên nhẫn dỗ dành sóc nhỏ bên cạnh, Minho thầm thở dài. Anh đã tỏ tình với cậu rồi nhưng lại chẳng thấy động tĩnh gì gọi là đáp trả của sóc con hết, ngược lại còn bị em giận không thèm nhìn mặt anh.
"Không, em đang nghĩ vài chuyện thôi."
"Vậy bé cho anh câu trả lời được không?."
"Câu trả lời gì cơ."Jisung mờ mịt hỏi lại.
Minho khẽ cau mày khi cậu nhóc lãng tránh"Ơ kìa, mau quên thế. Đồng ý làm người yêu anh."
"Đừng đùa nữa anh Minho."Jisung thở hắt ra lắc đầu nói, từ đầu đến cuối cậu vẫn mong đây là Minho đang chọc ghẹo mình mà thôi.
"Anh đâu có đùa Hannie, anh thật sự nghiêm túc."
Nói nhiều đến như vậy rồi mà Jisung vẫn một mực cho rằng anh đang giỡn với cậu sao?Trong phút chốc sắc mặt Minho sa sầm hẳn đi, đánh vòng tay lái vào tấp vào lề đường, sau khi xe dừng lại Minho cũng quay phắt sang nhìn thẳng vào mắt Jisung, nắm chặt lấy đôi bàn tay bé nhỏ của cậu.
"Anh..anh làm gì vậy."Jisung có hơi hoảng trước hành động đột ngột của Minho, cậu run giọng hỏi.
"Em nghe cho kĩ này. Anh, Minho thích em. Vô cùng thích em, anh cũng chẳng biết mình thích em từ khi nào, nhưng anh thật lòng muốn bảo vệ em, chăm sóc, che chở cho em. Vì vậy anh không muốn em về Úc, Hannie đi rồi anh sẽ rất nhớ em."Đoạn, nói xong liền kéo sóc con đang ngơ ngác tròn mắt nhìn mình ôm vào lòng.
Minho đúng là thích Jisung mất rồi, tuy chỉ mới xác định được tình cảm dành cho cậu gần đây thôi. Lúc trước anh chẳng qua nghĩ rằng anh lo lắng cho cậu, chỉ vì coi Jisung như em trai của mình mà quan tâm, nhưng rồi chứng kiến từng chuyện, từng sự kiện diễn ra đến từ Jisung, Minho lại càng thêm chắc chắn đây không còn là tình anh em bình thường nữa. Nó đã vượt quá mức cho phép rồi, không những thế còn có xu hướng tăng thêm. Cũng nhờ vào đó mà anh biết được Jisung đang có ý định bỏ nhà bay về Úc, Minho luôn dành thời gian quan sát sóc con mọi lúc có thể, đặt cậu vào trong tầm mắt mình, chú ý đến từng động thái lẫn biểu hiện biến hoá trên mặt Jisung. Nhiêu đó thôi đã đủ để thể hiện được rằng anh thật sự đã đặt cậu vào trong trái tim của chính mình.