Aether bước từng bước nặng nề, cậu vừa đi vừa ngắm trời đất, nghĩ xa xăm gì đó.
Toàn thân Aether đau nhức, cậu đi tới một gốc cây, ngồi phịch xuống nhắm mắt. Hiện tại cậu chỉ muốn chìm vào giấc ngủ mong có thể quên đi mọi thứ.
Aether thả lỏng người, buông lỏng cả cảnh giác tới nỗi có người ngay gần mà không biết.
- Nhà Lữ Hành!! Cẩn thận, tên nói dối đang ở đây đó!
Paimon từ không khí hiện ra, kéo kéo khăn choàng Aether. Aether mệt nhoài người. Lúc nãy cậu đã tiêu hết thể lực để chạy và chiến đấu rồi. Cậu tạm thời chưa nghĩ ra được "tên nói dối" là ai đành chần chậm mở mắt. Cậu nhìn xung quanh nhưng không thấy ai nên nhìn lại lên Paimon.
- Đằng sau! Đằng sau cái cây đó!
Paimon hớt hải chỉ chỉ đằng sau Aether. Aether đành rướn người ngó phía sau gốc cây.
- Shhh yên lặng nào cô bé, không nên để một người đang mệt lo lắng chứ.
Tóc nâu và cái mặt nạ bên đầu kỳ quặc đó ! Là Childe !!
Aether bật dậy, thủ thế. Người ngồi bên gốc cây cũng đứng dậy, giơ hai tay lên cười cười.
- Nào nào, việc gì phải xù lông lên thế. Tôi đâu có ăn thịt các bạn, với hôm nay tôi không có hứng đánh nhau đâu...
Aether vẫn không bỏ kiếm xuống, cậu nhìn người kia chằm chằm, ánh mắt đầy cảnh giác.
- Chúng ta là bạn mà... sao cậu nỡ chĩa kiếm vào bạn mình như vậy chứ
(';ω;')- Ai là bạn với anh chứ ?
- Đúng vậy đúng vậy! Đồ dối trá !
Childe thở dài, cũng đâu có phải do anh muốn như vậy đâu...
- Thiệt tình hôm nay tôi không đến để đánh nhau thật mà...
Nói xong Childe ngồi phịch xuống, dựa vào gốc cây, nhắm mắt, vẻ mặt buồn buồn. Gặp lại Nhà Lữ Hành khiến anh cảm thấy rất vui nhưng sự thù địch của cậu ấy khiến lòng anh chùng xuống.
- Thôi vậy, hai người đi đi, nhìn tôi nhiều mặt sẽ có nếp nhăn đó.
Aether đứng lặng im một hồi sau đó tiến đến chầm chậm ngồi dựa phía sau Childe.
- Ớ Nhà Lữ Hành? Lại gần tên đó sẽ mắc bệnh nói dối đó!
- Chút tôi sẽ ghé qua Vạn Dân Đường mua cho cậu mấy món ngon...
Aether nhắm mắt, đáp lời Paimon. Paimon nghe xong bực mình, con bé dậm dậm chân vào không khí rồi biến mất.
Childe tưởng Aether sẽ rời đi nhưng không ngờ cậu ấy ở lại. Anh không dám nói gì, chỉ im lặng nhắm mắt. Aether cũng vậy, cậu ấy lặng im. Cả hai ngồi vậy một lúc lâu, chỉ nghe tiếng gió đưa lá cây xào xạc và tiếng mấy con Hillichur đằng xa nô đùa.
Childe nghĩ Aether đã ngủ, anh nhỏ tiếng gọi tên:
- Aether...?
- Bán đồ chơi thuận lời không?
- H- Hả?
Childe khó hiểu ngó qua gốc cây nhìn Aether. Aether nhìn biểu cảm Childe mà phì cười.
BẠN ĐANG ĐỌC
(AllxAether) Chuyện Nhà Lữ Hành
FanfictionNhững gì cậu có là những gì chúng tôi muốn, thứ cậu muốn dù có là mặt trời chúng tôi cũng sẽ tìm cách đem về cho cậu.