7 - Ra mắt

1.8K 277 207
                                    

Tiếng ồn ào khiến Cheongsan tỉnh giấc. Mùi thuốc sát trùng đập thẳng vào mũi, hình như đây là phòng y tế.

Thật là, mới bắt đầu đi học đã nằm ở đây tận hai lần, từ khi nào cơ thể cậu lại yếu ớt như thế?

Cố nâng mí mắt nặng trĩ, ánh đèn rọi vào khiến Cheongsan khó chịu nhíu mày. Những người trong phòng vẫn chưa phát hiện ra cậu đã tỉnh, tiếng cãi cọ vẫn ồn ào chẳng dứt.

- Rõ ràng trong thư kí tên cậu, sao giờ lại nói cậu không gặp Cheongsan?

- Tớ... lá thư đó không phải tớ viết.

- Vậy là ai?

- Cái... cái này...

Gyeongsu hét vào mặt Jinsu. Cậu bạn run rẩy, hai tay ôm chặt balo, không dám thẳng lưng ngẩng đầu. Mọi người vây xung quanh khiến Jinsu càng sợ hãi, cả người co rúm lại.

- Này nói gì đi!

Gyeongsu hét lên, định xông vào túm lấy Jinsu thì bị Joonyeong kéo lại. Trong lúc như này con gái vẫn là lí trí hơn. Onjo đi đến vỗ vai Jinsu :

- Cậu có thể nói cho bọn tớ nghe được không? Sao cậu lại hẹn Cheongsan ra mà không gặp? Rốt cuộc cậu ấy đã gặp ai.

Lúc này Jinsu mới từ từ ngẩng đầu. Mọi người đều nhìn cậu với ánh mắt mong chờ khiến cậu áy náy. Nhưng biết sao được, Gwinam đã dọa sẽ đánh cậu nếu cậu tiết lộ chuyện này. Cậu sợ lắm, nhưng...

Cậu nhìn về Cheongsan đang nằm trên giường bệnh. Bởi vì có tấm rèm che đi nên cậu đinh ninh cho rằng Cheongsan chưa tỉnh. Cheongsan, cậu ấy đã giúp đỡ cậu rất nhiều, vậy mà cậu lại đẩy cậu ấy vào tình thế nguy hiểm, liệu có xứng đáng với sự giúp đỡ của cậu ấy không?

Lee Jinsu, mày là một kẻ tồi tệ!

Lấy hết dũng khí hít một hơi thật sâu, Jinsu quyết định rồi, cậu sẽ kể hết tất cả, dù có bị Gwinam đánh, cậu cũng cam chịu. Cậu không muốn mất một người bạn quý giá như Cheongsan đâu.

- Cái đó... Gwinam bảo tớ viết rồi đưa cho Cheongsan. Tớ có hỏi nhưng cậu ấy nói đừng thắc mắc, còn cấm tớ đi theo... Cậu ấy dọa nếu tớ nói cho bất kì ai sẽ đánh tớ... Tớ xin lỗi!

Chín đôi mắt nhìn cậu thương xót. Những nạn nhân bị bắt nạt luôn là người đáng thương nhất.

Gyeongsu nguôi cơn giận, đi đến vỗ vai cậu. Mọi người cũng lần lượt đến trấn an, thậm chí Daesu còn nước mắt ngắn nước mắt dài ôm chầm lấy cậu :

- Huhu, Jinsu thật đáng thương!

Hơi bất ngờ với phản ứng này Jinsu ngơ ngác đứng như trời trồng. Tất cả đều quan tâm đến Jinsu, không ai để ý rằng nắm tay Cheongsan đặt trên giường đang siết chặt thành quyền.

Thằng chó Yoon Gwinam, vậy mà dám lợi dụng Jinsu! Cậu mà gặp gã nhất định sẽ vung cú đấm này vào thẳng bản mặt chó đẻ ấy!

Lúc bấy giờ đã tan học. Phía chân trời nhuộm một sắc đỏ của máu, mặt trời từ đằng tây dần dần lặn xuống, cả căn phòng nhuốm lấy một màu cam rực rỡ. Tiếng các cô cậu học sinh bước trên hành lang, tiếng trò chuyện rôm rả thật đau đầu. Cheongsan không chịu được nữa, vị lấy thành giường ngồi dậy một cách khó khăn.

[AOUAD] [Suhyeok x Cheongsan] Này...Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ