Suhyeok nắm chặt ly rượu trong tay, dường như hắn chỉ cần dùng thêm một chút lực sẽ vỡ thành những mảnh thủy tinh sắc bén đâm vào da thịt. Hai mắt hắn hằn tơ máu, trong lòng như dậy sóng bởi câu nói của Gyeongsu.
Tám năm trôi qua, bản tính nóng giận của Suhyeok cũng đã giảm bớt, không dùng nắm đấm để giải quyết mọi chuyện như xưa nữa. Hắn hít một hơi thật sâu, khóe môi nhếch lên :
- Cậu nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ đám cưới cậu mà bạn thân không có mặt sao?
- Nhảm nhí! - Gyeongsu tức giận - Rõ ràng hiểu chuyện nội dung tôi nói đến là gì, cậu cố tình đánh trống lảng đúng không?
Nayeon cảm thấy không khí giữa cả hai có vẫn đề, kéo tay Gyeongsu lại :
- Hai người đang nói chuyện gì vậy? Anh có quen Lee thiếu sao?
Hai chữ Lee thiếu bật ra khỏi miệng Nayeon khiến Gyeongsu trở về thực tại. Đúng rồi, thân phận này của cậu không thể to tiếng với Suhyeok được. Bao năm phải cúi đầu trước những kẻ có quyền thế, cậu hiểu xã hội này trọng giai cấp ra sao, và Suhyeok có địa vị mà cậu không thể nói chuyện ngang hàng được.
Nhưng sự phẫn nộ vẫn đang âm ỉ trong lồng ngực, Gyeongsu quay lưng bỏ đi. Cậu phải ngăn cản bản thân không xông vào đấm cho Suhyeok một cú thật mạnh. Một ngày hạnh phúc nhất cuộc đời cậu lại bị tên khốn này phá hỏng, thật là bực bội quá đi!
Gyeongsu cầm một ly rượu vang trên bàn tu một hơi. Vị đắng chát chảy xuống cổ họng, liệu có cay đắng bằng những gì Cheongsan phải chịu đựng sau khi chia tay Suhyeok đâu chứ?
Một Cheongsan luôn vui vẻ như ánh nắng, thế mà có một ngày lại trở nên trầm ổn ít nói không chia sẻ cảm xúc cho bất kì ai. Cậu thu mình lại, tự xây dựng một bức tường ngăn cách bản thân với thế giới xung quanh. .Cậu đâm đầu vào sách vở và công việc, khiến cho bản thân mình bận rộn đến mức không thể nghĩ nữa, nhiều lúc vì quá sức mà ngất xỉu.
Gyeongsu không hiểu rõ giữa Suhyeok và Cheongsan xảy ra chuyện gì. Những gì đọng lại trong màn kí ức mờ nhòa của cậu chỉ còn những giọt nước mắt thấm ướt đẫm vai cậu trên sân thượng khi kể rằng Suhyeok nói lời chia tay, chỉ còn nụ cười chua chát khi nhìn màn tuyết rơi đến mức đau lòng khi Suhyeok chuyển trường. (Chap 30)
Tại sao người đau lại là Cheongsan, trong khi kẻ có lỗi là Suhyeok?
Gyeongsu không hiểu, lại sao vì một kẻ tồi tệ như thế mà Cheongsan cứ vương vấn trong lòng đến mức không dám mở lòng, luôn canh cánh một đoạn tình cảm dang dở? Xung quanh cậu đâu thiếu những người tốt hơn Suhyeok hàng trăm nghìn lần nhưng cậu vẫn từ chối, một lòng một dạ hướng về phía kẻ từng vứt bỏ mình.
Nhìn thái độ kì lạ của chồng, Nayeon có chút lo lắng :
- Có chuyện gì sao anh?
- Lát anh sẽ kể em sau. - Cậu lắc đầu.
Dù bọn họ đều học chung lớp nhưng khoảng thời gian đó Suhyeok và Nayeon chưa từng nói chuyện, có khi còn chẳng để ý đến sự tồn tại của đối phương, cho nên có thể nói hôm nay là ngày đầu hai người gặp mặt. Gyeongsu cũng chưa từng đề cập đến người yêu cũ của Cheongsan bởi đó là chuyện riêng của cậu ấy, cậu phải tôn trọng chứ không phải là một câu chuyện phiếm để tán gẫu với vợ mình. Bởi thế Nayeon dù rất thân thiết với những người bạn của chồng vẫn chưa biết được những gì đã xảy ra.
BẠN ĐANG ĐỌC
[AOUAD] [Suhyeok x Cheongsan] Này...
FanfictionQuá lụy All Of Us Are Dead :v Lee Suhyeok x Lee Cheongsan