6 - Hôn

2.3K 315 240
                                    

Tiếng chuông báo hiệu tiết buổi chiều vang lên. Suhyeok mơ màng thức dậy sau giấc ngủ trưa ngắn ngủi, như một thói quen ngước lên nhìn bóng lưng người ngồi bàn hai dãy giữa.

Ủa, người đâu?

Cheongsan không phải người hay đi la cà, sau bữa trưa rất ngoan ngoãn ngồi yên trong lớp cùng mọi người tán gẫu cho đến tiết buổi chiều. Hắn đã quen với việc mỗi lần chợp mắt xong ngước lên sẽ nhìn thấy cậu ngay, thấy cậu chí chóe cùng Onjo và Gyeongsu, thấy nụ cười đến tít cả mắt của cậu, hôm nay không có chợt thấy lạ lẫm. 

Suhyeok kều vai I Sak :

- Cậu thấy Cheongsan về chưa?

- Cheongsan hả? Sau bữa trưa tớ không có thấy.

Lúc cậu đứng lên dù chưa ăn xong, hắn có hỏi nhưng cậu chỉ lắc đầu kêu có việc chứ không báo đi đâu, chẳng lẽ đến giờ vẫn chưa về? Chẳng lẽ cậu gặp chuyện gì không thể về được hay sao?

Tiết tiếp theo là môn khoa học của thầy Lee Byeongchan. Ông đảo mắt một vòng quanh lớp, dừng lại ở chỗ trống tại hàng ghế thứ hai. Cậu học sinh tên Cheongsan đâu rồi?

Ông biết con trai mình bị bắt nạt. Ông cũng từng báo cáo với nhà trường nhưng hiệu trưởng chỉ phủi tay nói lũ trẻ đùa nghịch, các học sinh bị bắt nạt cũng không dám nói thật, một thân ông chẳng thể giúp được gì. Cho đến một ngày, Jinsu trở về khoe với ông có cậu bạn lớp bên tên Lee Cheongsan đã giúp đỡ mình rất nhiều, tên côn đồ Gwinam cũng không còn đánh nó nữa. Bởi thế ông luôn dành một cảm giác biết ơn đối với Cheongsan. 

- Lớp trưởng.

- Dạ? - Namra rời mắt khỏi sách giáo khoa trả lời.

- Lee Cheongsan đâu?

- Em cũng không rõ, sau giờ nghỉ trưa không thấy cậu ấy ạ. 

Đang định cử học sinh đi tìm thì Cheongsan mở cửa bước vào :

- Xin lỗi thầy em vào lớp muộn ạ.

Sắc mặt cậu tái nhợt, ánh mắt đờ đẫn, bàn tay run rẩy nắm lấy vạt áo khiến ông lo lắng :

- Em không sao chứ? Không khỏe thì tới phòng y tế đi. 

- Em không... sao...

Đang nói dở, đột nhiện Cheongsan nằm khụy xuống. Lee Byeongsan hốt hoảng định đỡ cậu dậy, nhưng đã có người nhanh hơn.

Suhyeok quỳ đầu gối xuống đất cho Cheongsan gối lên, tay nhẹ nhàng xoa mặt cậu nhưng biểu cảm trên mặt lại rất khẩn trương :

- Cheongsan à, cậu có sao không? Tỉnh lại đi, đừng làm tớ sợ! Cheongsan à!

Xúc cảm lạnh ngắt từ mặt cậu truyền đến khiến hắn sợ hãi. Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra cơ chứ?

Gyeongsu và Onjo vội vàng chạy đến, các học sinh khác cũng vây quanh hai người họ. Khung cảnh nhanh chóng trở nên lộn xộn, Lee Byeongchan phải đẩy mấy học sinh ra :

- Tất cả đi về chỗ bắt đầu giờ học. Suhyeok đưa Cheongsan đến phòng y tế!

- Vâng ạ! 

Vừa dứt lời, Suhyeok cầm tay Cheongsan vòng qua cổ mình rồi bế cậu đi. Người gì mà nhẹ quá, hắn nâng trên tay mà chẳng cảm thấy nặng gì cả!

[AOUAD] [Suhyeok x Cheongsan] Này...Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ