Chap 36: Nụ hôn lúc bình minh

128 9 2
                                    

Từ sau ngày hôm đó thì Kazuha chỉ toàn tâm toàn ý vào công việc để quên đi những chuyện không vui vậy nên cô thường xuyên về muộn thậm chí ở lại phòng làm việc qua đêm. Nghỉ ngơi không điều độ cộng thêm ăn uống thất thường khiến cô gầy đi trông thấy mà thần sắc cũng dần kém đi. Mỗi lần thấy cô như vậy thì anh đều cố gắng kìm nén bản thân để không bộc lộ cảm xúc quá nhiều nhưng làm sao anh có thể lơ đi việc cô đang chết dần chết mòn đây? Yuto cũng nhìn ra được sự bất thường của cô nhưng mỗi lần cố tiến gần cô thêm một bước thì đồng nghĩa cô cũng sẽ lùi xuống một bước để lảng tránh sự quan tâm của anh. Có lẽ cô sợ nếu bản thân tiếp nhận sự quan tâm ấy thì đến một ngày nào đó cô sẽ vô thức mà động lòng mất. Cô không cho phép bản thân mở lòng thêm một lần nào nữa vì dù đã cố thì cô vẫn không thể quên được Heiji

Ngày hôm đó đã đến giờ tan làm nhưng cô vẫn cắm cúi ngồi xem lại đống hồ sơ dang dở và vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại nên Yuto đã đi tới rồi ngồi xuống bên cạnh cô

_ Kazuha, thu dọn đi....hôm nay tiện đường để mình đưa cậu về 

_ mình vẫn còn nhiều hồ sơ cần xem qua nên cậu cứ về trước đi

_ thời gian này thần sắc của cậu kém đi trông thấy đấy. Nếu cậu cứ thế này thì mình e cậu không chịu được nữa đâu

_ mình biết tự lo cho bản thân mà...cậu đừng lo

_ được rồi, vậy mình về trước. Buổi tối ở đây rất khó gọi xe nên khi nào làm xong thì nhắn tin mình sẽ đến đón cậu

Kazuha nghe vậy thì cũng chỉ đành gật đầu đồng ý để Yuto yên tâm về còn cô thì lại tiếp tục vùi đầu vào đống hồ sơ trên bàn mà không cả để ý thời gian. Vừa xem xong tập hồ sơ cuối cùng thì cũng là lúc cô cảm thấy uể oải nên vươn vai lấy tinh thần rồi vô tình nhìn vào đồng thì nhận ra giờ đã là 10h tối và cô vẫn chưa ăn uống gì. Làm việc đến quên cả cơn đói nhưng cô nghĩ bụng đã muộn nên chỉ uống hết cốc cà phê bên cạnh sau đó đứng lên sắp xếp lại để chuẩn bị ra về. Có điều khi cô vừa đứng lên thì bỗng cảm thấy say sẩm mặt mày, đầu óc choáng váng, hình ảnh trước mắt cũng trở nên mờ dần cô lảo đảo vài bước rồi ngã lăn ra sàn. Khi này cô có nghe được loáng thoáng giọng nói quen thuộc của một người đàn ông gọi tên cô liên hồi và hình ảnh mờ ảo của người đó trước khi hoàn toàn mất đi ý thức

Người đàn ông đó không ai khác chính là Heiji. Vì thời gian này cô về muộn nên anh đã cố tình ở lại và âm thầm hộ tống phía sau vì không yên tâm để cô đi một mình buổi tối. Theo lẽ thường giờ này cô đã chuẩn bị thu dọn đề về nhưng giờ vẫn chưa thấy cô ra ngoài nên anh đã lén đi đến phòng cô và thấy cô đang bất tỉnh trên đất. Không kịp nghĩ nhiều anh vội chạy đến lay người cô nhưng không có phản hồi nên đã bế cô đưa vào bệnh viện. Trên đường đi anh cứ nắm chặt tay cô cầu nguyện vì sợ nếu cô thật sự xảy ra chuyện gì đó thì bản thân anh sẽ hối hận không kịp. May mắn là sau 30 phút kiểm tra thì bác sĩ trở ra nói vài câu khiến anh thở phào nhẹ nhõm

Cô Gái Nhỏ, Em Là Của AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ