06

6K 528 21
                                    

Taehyun ở đứng ở trước cổng trường đợi Beomgyu, nhưng mãi không thấy cậu đâu. Chắc là vẫn còn tức giận chuyện tối qua rồi. Nghĩ đến chuyện tối qua, hắn lại bất lực thở dài với chính bản thân mình.

*

Chiều hôm qua, Taehyun vẫn như thường lệ, lấy xe đi đón cậu. Thấy Beomgyu mãi không ra nên hắn đành đỗ xe ở một nơi không quá gần rồi vào trường tìm cậu.

Ai ngờ mới đứng ở cổng trường đã thấy cậu đi cùng một tên Alpha khác, miệng không ngừng cười nói rất vui vẻ. Không biết vì sao, lí trí hắn lại mách bảo rằng phải nghe lén bọn họ. Taehyun đứng sau một cái cây lớn, rồi cố gắng nghe xem hai người nên nói gì.

"Beomgyu hyung à, anh thật tuyệt đó. Hôm nay em mời anh đi ăn cơm nha."

Đáng ghét thật. Tên kia vậy mà dám gọi tên của cậu, lại còn mời ăn cơm nữa chứ. Nhưng Taehyun đây chắc chắn rằng Beomgyu sẽ không đồng ý đâu, cậu rất nghe lời hắn mà.

"À, ăn cơm ý hả..."

Cậu có vẻ ngập ngừng. Điều này càng khiến họ Kang kia chắc chắn với suy nghĩ của mình. Nhưng tiếc cho hắn, Alpha kia không dễ dàng bỏ cuộc, người kia nài nỉ Beomgyu mãi, khiến cậu cuối cùng vẫn đồng ý đi ăn tối cùng gã.

Taehyun thấy vậy thì tức giận đùng đùng. Vậy còn bữa tối của hắn thì sao, ai ăn cơm cùng hắn đây, rồi ai sẽ luyên thuyên chuyện trời đất cho hắn nghe.

Đang mải mê suy nghĩ, bỗng tiếng tin nhắn của điện thoại vang lên. Là tin nhắn của Bemgyu, dòng tin nhắn chỉ đơn giản là

"Tối nay tôi ăn tối với bạn, cậu không cần đến đón và chờ cơm tôi đâu. Dù sao tôi cũng không thấy xe cậu nên chắc cậu chưa đến đón tôi nhỉ. Tôi hứa sẽ về trước 9 giờ."

Những dòng tin nhắn ấy càng khiến Taehyun tức giận hơn. Cậu nghĩ hắn chưa đến đón cậu, nhưng thật ra là đứng đây nghe hết câu chuyện của con gấu kia với "bạn" cậu rồi. Hắn muốn đi ra kéo cậu về nhà thì quay lại đã không thấy cậu đâu. Taehyun bực bội, đành ấm ức về nhà một mình vậy.

Đến tận tối muộn, Beomgyu mới quay về nhà. Khuôn mặt khá mệt mỏi của cậu vừa bước vào nhà liền nhăn nhó. Cả căn nhà tràn ngập hương bạc hà lạnh lẽo chứ không thanh mát như thường ngày. Beomgyu bước vào nhà, thấy hắn mặt mày cau có đang ngồi trên sofa.

"Taehyun à, cậu... cậu thu pheromone lại đi... t-tôi không chịu được."

Beomgyu liền lắp bắp nói, chân tay hiện giờ đã mềm nhũn ra, không thể giữ thăng bằng được nữa, cậu liền ngồi xuống ghế sofa đối diện với hắn. Vì hương bạc hà quá cay khiến Beomgyu không tự chủ mà rơi nước mắt, khuôn mặt hiện tại đã đỏ bừng.

Thấy gấu con như vậy, Taehyun cũng dừng việc tỏa pheromone. Nhưng cứ nghĩ đến việc chiều nay, Taehyun lại đen mặt, liền đứng dậy, cầm chặt cổ tay cậu mà kéo lên.

Beomgyu giật mình, cảm giác đau ở tay ập đến, liền bất giác nhíu mày rồi khó chịu nói

"Buông ra...đau."

Cậu đã kêu đau đến thế, vậy mà Taehyun chẳng nghe lọt tai một chữ nào, đầu óc như muốn tức điên lên vì chuyện khi nãy.

Taegyu | Quản gia [ABO]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ