Cuối cùng ngày mà em gặt hái thành công sau bao cố gắng áp lực của mình rồi. Em mặc trên người bộ lễ phục tốt nghiệp trong xinh xắn nét trưởng thành hẳn ra giờ em không còn là cô bé học sinh tung tẩy ngây thơ nữa rồi. Em đi đến bên ba mẹ mình cùng họ chụp ảnh kỉ niệm sau đó làm lễ nhận bằng cùng chụp hình với bạn bè bước cuối cùng là tung nón đánh dấu một cuộc móc mới.
Hôm nay có ba mẹ có cả Phương Anh Ngọc Thảo,Kim Duyên,Khánh Vân cùng đến chúc mừng em nhưng như vậy đối với em vẫn là thiếu nhòm ngó hồi lâu trong đợi một điều sẽ đến, lễ cũng đã xong rồi em còn mong chờ gì nữa chứ. Với vẻ mặt hụt hẫng em bước vào sảnh vừa quay lưng thì nghe tiếng gọi từ đằng xa.
"Vy..."
"Aaaa chị Hằng sao chị trễ vậy."
Vẻ mặt em nhanh chống hiện nụ cười nhìn người đang đứng trước mặt. Lệ Hằng là một người chị thân với em khi em học đại học chị hơn em hai tuổi là bằng tuổi chị Tiên ấy. Chị cùng em học đại học nhưng đã ra trường trước em và hiện đang làm cho công ty gia đình. Mặc dù là chị rất bận làm việc trao dồi kinh nghiệm kinh doanh nhiều hơn để sẵn sàng tiếp quản công ty gia đình nhưng chị vẫn dành rất nhiều thời gian cho em có mặt lúc em cần nhất quan tâm chăm sóc em cùng em đi chơi nữa nên em rất yêu quý Lệ Hằng.
"Chị vướng một số việc cần giải quyết gấp nên đến hơi trễ xin lỗi bé."
"Hoy bắt đền chị á"
Em phụng phịu dậm chân tỏ vẻ tức giận mà làm nũng với Hằng. Thấy cô em mình vậy đáng yêu chết mất chị đưa tay nhéo chớp mũi em rồi hôn vào đấy một cái.
"Thôi thôi một ly trà sữa nhá"
"Vậy cũng được tạm tha á"
Em cứ hay làm nũng với chị như vậy thì chị cũng quen còn việc chị hôn em hay trao có em những cử chỉ thân mật chăm sóc em thì em cũng quen rồi đấy chỉ là cử chỉ thân mật mà một người chị yêu thương em mình dành cho em mình thôi.
"Vy xin lỗi chị đến trễ"
Lần này là giọng nói quen thuộc của Tiên mãi mê đùa cùng Hằng mà chẳng biết Tiên đã đến cùng ba mẹ cạnh mình từ lúc nào rồi chắc là từ lúc Hằng hôn em. Thấy cảnh đó chị đang vui vẻ cùng ba mẹ thì mặt cũng tối sầm lại mà cùng ba mẹ lại gần em.
"Ơ ba mẹ con tưởng hai người bỏ con rồi chứ"
Câu nói có phần dỗi hờn cô giả đò míu máu sắp khóc nhìn ông bà Gấm. Từ lúc chị đi Vy hay sang nhà hủ hì chăm sóc ông ba chẳng hiểu từ lúc nào mà đã gọi ông bà bằng hai tiếng thân thương ba mẹ ấy rồi. Ông bà thấy Vy như vậy thì cũng ôm cô dỗ dành chúc mừng ông bà thương Vy lắm chắc sắp thương em hơn Tiên rồi nữa. Rồi họ cùng nhau vào trong chụp hình chỉ có Tiên nãy giờ là không nói gì vẻ mặt cứ hậm hực nhìn Lệ Hằng mãi thôi làm Lệ Hằng ớn cả da gà. Ông bà Gấm thấy con mình vậy thì quay sang thì thầm cùng nhau.
"Quạo rồi kìa ông haha"
"Ai mượn bỏ con gái mình chi rồi giờ quạo dừa lắm à"
Vừa nói ông vừa quay qua liếc Tiên một cái ai biểu làm con gái cưng ông khóc chứ thấy ghét à.
"Nó cứ nhìn bé Hằng như muốn ăn thịt người ta"
BẠN ĐANG ĐỌC
Chúng Ta Rồi Sẽ...??
FanfictionTác giả: Tyhun Tên fic: Chúng Ta Rồi Sẽ...?? Tất cả chúng ta rồi liệu sẽ hạnh phúc sau ngần ấy chuyện đã xảy ra không chị? Em có nên hi vọng tiếp không? Chuyện chúng ta mong manh quá ngọn gió nhẹ cũng có thể cuốn mất đi thế thì em phải trong chờ vào...