"Chị Tiên chị khỏe chưa?"
Em từ lớp xuống căn tin để mua nước thì thấy chị đang ngồi ở một chiếc bàn khuất trong mà ăn sáng.
"Chị khỏe rồi. Sao hôm qua về không gọi chị dậy?"
"Tại thấy chị ngủ ngon nên hông nở kêu. Mà chị Phương Anh đâu rồi bình thường đi cùng chị mà."
"Chị giống em á bị những người có tình yêu bỏ rơi"
Thảo nào sáng vào lớp chẳng thấy Thảo đâu thì ra là cùng chị Phương Anh đi đâu rồi.
"Bé ăn sáng chưa?"
"Dạ chưa"
"Vậy bé ngồi xuống ăn cùng chị nè"
Nói rồi chị kéo tay em ngồi xuống cạnh mình gọi cho em một phần bún ngồi nhìn em ăn. Vy vừa ăn vừa ngượng chị cứ nhìn em mãi em làm sao tự nhiên mà ăn được. Em nhìn chị nhíu mài.
"Chị Tiên sao chị nhìn em hoài vậy sao em ăn"
Nhìn em đang nhăn nhó đáng yêu xĩu chị bất giác nở nụ cười. Tiên đã dùng cả buổi tối hôm qua để đấu tranh tư tưởng về tình yêu của mình và hiện chị đã có kết quả của mình chị xin lỗi em nhiều lắm Vy chị không thể bỏ em lại chị sẽ làm mọi cách để chúng ta được yêu nhau. Em chờ chị nhé.
Tiên lê từng bước chân nặng nhọc của mình vào nhà. Hôm nay thật là một ngày mệt mỏi với cô,tưởng chừng bao như sự mệt mỏi sẽ được xua tan khi trở về nhà nhưng nào ngờ mọi chuyện không như cô nghĩ. Tiên bước vào phòng khách thấy ba mẹ đang đợi mình với vẻ mặt nghiêm nghị cô chợt khựng lại bước chân cũng nhẹ nhàng hơn biết rằng đã có chuyện vì thường ngày vào giờ này ba cô đang làm việc phải có chuyện lớn ba mẹ mới giờ này mà đã về còn chưa kịp thay đồ trên người còn mặc cả bộ đồ đi làm lúc sáng. Thầm nghĩ mình đã làm gì sai? Cô lại gần gọi ba mẹ.
"Thưa ba mẹ con mới về"
"Tiên lại đây nói chuyện với ba mẹ một chút."
Giọng nói trầm đục nghiêm nghị khác với thường ngày của ông Ti gọi cô làm cô biết có chuyện lớn thật rồi.
"Dạ ba"
Tiên Dạ một tiếng rồi ngồi xuống đối diện ba mẹ mình. Im lặng nghe phán sử.
"Con và con bé Vy là như nào hở? Nói ba mẹ nghe."
Rồi rồi tới công chuyện chuyến này. Sao bố mẹ lại biết chứ chẳng lẽ tới thăm một lần mà ba mẹ lại đón được cô và em có tâm tình với nhau sao. Thôi tới nước này thì nói luôn đi sớm muộn gì cũng phải nói thôi chấp nhận hay không thì còn biết đường tính kế đấu tranh từ từ chứ chị quyết sẽ không bỏ em đâu Vy. Cô im lặng cuối đầu hai tay đan lấy nhau lấy can đảm để nói ra nhưng cô chưa kịp nói thì bị tiếng của ba mình làm cho hoảng sợ.
"Con gọi con bé đến đây. Nhanh"
Ông quát lớn nhìn con gái mình Tiên nghe như vậy sợ ba mình sẽ làm gì em mà quỳ xuống.
"Ba đừng mà em ấy không có lỗi. Là con yêu em ấy."
"Ba nói thì con nghe gọi con bé tới đây nhanh."
BẠN ĐANG ĐỌC
Chúng Ta Rồi Sẽ...??
ספרות חובביםTác giả: Tyhun Tên fic: Chúng Ta Rồi Sẽ...?? Tất cả chúng ta rồi liệu sẽ hạnh phúc sau ngần ấy chuyện đã xảy ra không chị? Em có nên hi vọng tiếp không? Chuyện chúng ta mong manh quá ngọn gió nhẹ cũng có thể cuốn mất đi thế thì em phải trong chờ vào...