tan biến trong bóng tối

518 82 20
                                    

cứ như vậy jungwon dần dần sống và sinh hoạt dưới sự che chở đùm bọc của jongseong cùng hội heeseung được nửa năm

jungwon đã học được cách thích nghi với môi trường sống tệ hại bậc nhất mà bản thân em không thể ngờ được chính mình sẽ được trải nghiệm

những ngày đầu tiên bắt đầu với lối sống sinh hoạt mới, jungwon có chút bỡ ngỡ thậm chí nhiều lúc em không thể ngăn cản được bản thân ném về phía jongseong và hội heeseung ánh mắt khinh bỉ kèm theo khiếp sợ dẫn đến kinh ngạc, em không thể ngờ được tại sao con người lại có thể tồn tại ngày qua ngày khi ăn bánh mì hết hạn, uống sữa lên men

lần đầu tiên trong cuộc đời em được chứng kiến cảnh lũ người đến từ chung một giai cấp lại đánh đập đâm chém lẫn nhau để dành giật từng miếng ăn, từng chỗ ở, từng giọt nước mưa dính lên bụi cỏ ven đường

jungwon buồn nôn, jungwon kinh tởm. lồng ngực em, cổ họng em, cơ thể em không thể chịu nổi, em muốn nôn hết tất cả sự kinh khủng mà em được tận mắt chứng kiến, quả nhiên dòi bọ thì vẫn là dòi bọ

có những lúc quân đội của yang minkyung đi lùng sục tìm kiếm em, jongseong đã không ngần ngại dang tay ôm lấy em vào lòng trấn an trái tim đang đập lên liên tục vì sợ của em, chẳng những là jongseong mà cả heeseung, sunghoon, riki cũng cùng jongseong hỗ trợ để đánh lừa đám phiến quân của yang minkyung để bảo vệ em

jungwon cũng đã dần thành quen với nếp sống của những kẻ hèo hèn đói rách

có người từng nói:

"nếu vứt bọn thiểu năng đần độn đến từ xã hội cấp thấp vào một cung điện lung linh sáng chói và cho hắn sống một cuộc đời của quý tộc, không sớm thì muộn hắn sẽ sớm chết vì sự ham hư vinh phú quý, của lạ. hắn sẽ không kìm được lòng mình mà chết trong đống vàng bạc châu báu"

"nếu đưa quý tộc trải nghiệm cuộc sống của bọn đần độn, ngày được bữa no ngày được bữa đói, giới quý tộc có lẽ chết vì sự bẩn thỉu, vì sự vô học của đám hạ cấp chứ không phải vì họ không đủ thông minh để sống"

câu nói này không hẳn sai cũng không hẳn đúng, quy chiếu vào chính bản thân thì em vẫn sống sót trong nửa năm xảy ra biến cố đó thôi, đúng là có chút gầy đi nhưng em vẫn sống...có lẽ trong hoàn cảnh này chỉ cần sống là được...chung quy lại quý tộc hay rác rưởi thì cũng chỉ là con người

sinh mệnh nhỏ bé nằm trong tay tử thần

bảo chết thì phải chết, bảo sống thì phải sống

jungwon dần nhận ra được chân lý, đột nhiên quá khứ của ngày đầu tiên em và jongseong gặp nhau dần lấp đầy tâm trí em

em hiểu được vì sao lúc đó jongseong lại ra tay giúp đỡ cô bé bán hoa đó, chẳng phải anh hùng cứu mỹ nhân hay gì cả, tất thảy chỉ đơn giản là sự thấu hiểu và đồng cảm lấp đầy trái tim nhân hậu thật thà của jongseong khiến anh phải ra tay bảo vệ "đồng loại" của mình khi đối diện với"thiên địch" mà thôi...một điều giản đơn như vậy nếu như không được trải nghiệm có lẽ jungwon sẽ vĩnh viễn không hiểu được điều đó

một buổi tối trăng sáng rực rỡ, đứng giữa cây cầu chia đôi hai thế giới, jungwon hít một hơi thật sâu, đã lâu lắm rồi, trái tim em không còn cảm nhận được thứ cảm xúc mang tên an tâm nữa rồi

sông trăng [jaywon] [enhypen]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ