"jungwon à, ngài càng ngày càng biết nói đùa"
"rất tốt, rất tốt, hài hước hơn bậc trưởng bối nhà ngài rồi"
khỏi cần nhìn cũng biết giọng nói trầm khàn kia thuộc về người đứng đầu cái đất nước bẩn thỉu này - hoàng đế
jungwon vẫn cầm cái ly thủy tinh đựng rượu trong tay, chỉ có điều lực nắm của em ngày một chặt hơn. đến rồi, cái kẻ mà em chán ghét nhất cuối cùng đã xuất hiện, chỉ có điều em không ngờ là lão già này lại nói đỡ cho mấy kẻ quý tộc chết tiệt kia
"hừ, lão hoàng đế từ khi nào lại quản chuyện dân nhiều như vậy cơ chứ?"
jungwon tự cười nhạo thầm trong lòng
đảo mắt lướt một vòng xung quanh, càng nhìn càng buồn nôn. tất cả những kẻ mang bộ mặt tươi cười đang vây quanh em thật giả tạo làm sao, thà chúng cứ nói thẳng là muốn đến đây xem trò vui, xem kịch mà lão hoàng đế ngu xuẩn kia bắt em phải diễn theo đi còn hơn là cứ tỏ vẻ thân thiết, gần gũi
nhắc mới nhớ, rõ ràng moon gangyoon có đi cùng em vậy mà bây giờ em lại không thấy ả đâu, cái con nhỏ tóc đỏ này thật là to gan vì dám để chủ nhân ở đây một mình chọi với cái lũ người háu đá kia
"được rồi, jungwon à, ngài hãy thả lỏng đi hahaha"
"đúng như các quý tộc khác ở đây nói, hãy thư giãn và tận hưởng bữa tiệc tuyệt vời mà ta đã cất công chuẩn bị cho một tạo vật xinh đẹp như ngài chứ"
nói rồi lão ta đi từ phía trên cầu thang bước xuống đi thẳng về phía em cao cao tại thượng đưa ra cánh tay đã nhăn nheo vì tuổi già rồi một nụ hôn được đặt lên mặt bàn tay của lão ta
trước hàng trăm con mắt đang dõi theo từng nhất cử nhất động của em, jungwon cứng ngắc hành lễ như một con rối mất phương hướng vì bị hỏng bộ điều khiển
"yang jungwon quả nhiên là một đứa trẻ ngoan"
"ta vốn luôn coi ngài như con ta vậy"
hoàng đế mỉm cười tỏ vẻ hài lòng nhưng nụ cười này khiến em cảm thấy ngày một bức bối
nói rồi lão ta lại ra hiệu cho tất cả mọi người trong khán phòng quay trở lại thưởng tiệc như bình thường rồi lão ra hiệu cho em đi theo lão ra khỏi cái chốn ngột ngạt này
**********
rảo bước trên hành lang dài tăm tối đến vô tận, bình thường tòa lâu đài này luôn tràn ngập ánh sáng bất kể ngày hay đêm như một cách thể hiện đến với tất cả người dân ở đây rằng "ta luôn tỏa sáng, ta luôn là nhất, ta luôn là bất bại kể cả là trước mặt bóng tối", ấy vậy mà hôm nay lại heo hút đến lạ thường
đang đi em chợt khựng lại, cả cơ thể em như đang đình công, biểu tình rằng em không được phép đi theo hoàng đế thêm một giây phút nào nữa
"thưa hoàng đế, ngài yêu cầu ta đến đây chắc chắn không phải chỉ vì buổi tiệc ngu ngốc kia"
ánh trăng nhợt nhạt rọi lên khuôn mặt lạnh lùng đến thờ ơ của yang jungwon, hai con ngươi to tròn, lấp lánh sắc sảo kia vẫn như cũ không một chút giao động nhìn thẳng vào mắt người đàn ông quyền lực đối diện
BẠN ĐANG ĐỌC
sông trăng [jaywon] [enhypen]
Fanfic"sinh ra là một kẻ tội đồ và chết đi như một kẻ tội đồ, ta chưa bao giờ hối hận về những gì ta đã làm" - yang jungwon "anh luôn tự dối bản thân rằng em sẽ quay trở lại, nhưng có lẽ anh không thể nhắm mắt làm ngơ được nữa" - park jongseong *Không nhậ...