câm hay hóng, ngọng hay nói

290 31 1
                                    

ngắm nhìn ánh hoàng hôn dần buông, yang jungwon vẫn như vậy, em vẫn không có bất kỳ phản ứng gì, em vẫn gục vào cánh cửa ngăn cách em với park jongseong

ánh nắng nhạt màu phảng phất lên từng khung cửa sổ, jungwon cứ vậy, em cứ im lặng thả cho bản thân em rơi vào hư không

chẳng biết từ bao giờ, em lại rơi nước mắt

kể từ lúc park jongseong rời đi, yang jungwon vẫn y như vậy lặng yên một chỗ, chỉ khác một điều: trên tay em dính đầy chất dịch nhầy trắng đục. em cứ thế mãi cho đến khi phía bên ngoài cửa là tiếng nói của moon gangyoon, em mới chịu đứng dậy rời khỏi vị trí mà em đã ngồi từ ban sáng đến giờ

"róc rách róc rách"

jungwon đang cố gắng rửa sạch cái chất lỏng trắng tanh tưởi kia, nhìn vào trong gương với đôi mắt vô hồn, jungwon cười khẩy một cái, em cảm thấy bản thân em thật kinh tởm, thật bẩn tưởi và cũng thật dâm đãng làm sao

đường đường là một vị đại công tước cao cao tại thượng, cuối cùng lí trí cũng chẳng thể thắng nổi dục vọng ham muốn đang khát khao trong em

vẫn khoác lên mình chiếc áo sơ mi trắng nhạt mỏng tanh mà park jongseong mặc lên cho em lúc sáng, phía dưới ở giữa hai chân em chảy đầy chất nhầy trắng

jungwon cảm thấy thật nực cười làm sao, bây giờ trông em có khác gì một thằng điếm rẻ rách thèm khát đàn ông đến vậy không?

từng đoạn kí ức đêm qua cứ ùa về đánh thẳng vào tâm trí hỗn loạn của em, em nhớ rõ đêm qua em đã thể hiện bản chất khao khát, thèm muốn park jongseong đến phát điên như thế nào

em đã rên rỉ ra sao, em đã uốn éo vòng eo như thế nào, em đã ôm park jongseong chặt đến đâu em đều nhớ rất rõ. đỉnh điểm sự khao khát park jongseong của em cho đến lúc park jongseong rời đi vẫn không hề thuyên giảm

em đã tự xử, yang jungwon với một trí tưởng tượng phong phú đã tự vẽ ra một park jongseong đang nhiệt tình ra vào trong em, em tự biến những ngón tay thon dài xinh đẹp của mình thành cái thứ to lớn nóng rực đó

em thực sự thèm khát park jongseong đến vậy sao? jungwon tự hỏi, em chẳng hiểu nổi lòng mình

"mày thật kinh tởm yang jungwon à..."

"từ bao giờ mày lại trở nên như vậy rồi?"

thở dài một hơi thật sâu, jungwon tát thật mạnh vào chính gương mặt của mình

"tỉnh táo lại đi yang jungwon"

"mày vẫn phải đi tiếp trên con đường mày đã chọn"

"không một ai dung thứ cho dù mày có quay đầu lại"

"không một ai"

lấy lại phong thái thường ngày, jungwon khoác lên trên mình bộ y phục đắt đỏ được may cắt tinh sảo đã được người hầu chuẩn bị sẵn

em sẵn sàng rồi, em sẵn sàng để đối mặt cánh cửa nơi tận cùng mang tên địa ngục, một địa ngục đầy sắc đỏ rực rỡ đang chờ đón em

"cạch"

"người đây rồi, tôi cứ tưởng người ngủ quên trong đó"

moon gangyoon vẫn luôn đứng chờ em với một thái độ bình thản đến mức kỳ quặc

sông trăng [jaywon] [enhypen]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ