Chap 5

336 40 3
                                    

[Hai tháng sau]

"Cốc... cốc"

- Mời vào.

Yeonjun nói, tay vẫn lật qua lật lại giáo án của mình. Dường như anh không chú ý đến cái người vừa bước vào kia. Mà chú ý làm gì, đằng nào cũng biết người ta là ai rồi.

- Nay bạn mày đến đó.

Khoan, không phải người anh nghĩ đến mà...?

- Chị Yujin!?

Yujin lắc lắc ly cà phê, nhăn nhở cười nhìn thằng em họ trời đánh:

- Xem ra mày chẳng biết thông báo của ông là gì.

- Ơ ông có nói rồi ạ...?

- Ủa chứ chả lẽ ông chưa nói? Tao báo cách đây nửa tháng là tao sắp về nước rồi còn gì, cũng nhờ ông nhắc mấy đứa chúng mày hết rồi mà?

- Chắc em không nhớ.

Yeonjun cười gượng. Thôi quả này chết chắc với ông nội anh rồi. Yujin là chị cả trong nhà, là đứa cháu gái ông cưng chiều hết mực, là "người lớn" mà lũ em phải tôn trọng và nghe theo. Nói vậy chứ thằng em đây báo chị suốt.

- Nãy có bạn em đến tìm.

- Ai ạ?

- Thằng nhóc nào đó thấp hơn em chút xíu, nhuộm tóc nâu trầm. Nghe bảo là hẹn gặp em ở chỗ cũ ấy. Trưa nay.

Yeonjun "à" một tiếng. Nay anh có hẹn mà quên béng đi mất, bạn anh không nhắc chắc anh cũng chẳng nhớ đến.

- Mà giấu giếm cái gì sao không cho chị biết được nổi chính xác là chỗ nào thế? Chị thuyết phục mỏi miệng rồi mà nó chẳng chịu khai tí ti gì cả. Mặt thì đẹp trai mà tính nết ưa không nổi.

- Tính nết ưa không nổi sau dẫn người ta về ra mắt em mới cười.

Yujin định tẩn cho thằng em một trận, nhưng chợt nhớ ra mình đã ế mốc mồm tận hai tám năm cuộc đời rồi nên khựng lại. Cô xuống giọng, nói nhỏ với Yeonjun:

- Này! Nó tên gì? Đang làm gì rồi?

- Han Leeseok, bác sĩ tâm lý.

- Cho chị xin số điện thoại đi, rồi tài khoản SNS cho chị xin nốt. Em nói thế thì chắc chưa có người yêu mà đúng không?

- Nhưng... chị à...

- Không nhưng nhị gì hết! Nhắn cho chị không chị gọi ông đến đây luôn.

- Rồi rồi, tí nữa rảnh tay em nhắn. 

- Hehe nhớ đó nhá! Chị đi trước đây. Bye~

Yujin huýt sáo, vui vẻ ra ngoài. Vô tình gặp Soobin đang tiến đến phòng anh.

- Ch... chào cô ạ!

Nhìn người này có vẻ lạ nhưng trẻ lắm, không biết chào cô có đúng không nhỉ? Ăn mặc diện hẳn vest thế kia trông nghiêm túc vậy chắc chẳng trẻ trung gì đâu... 

- Ừm, hi bé! Đến đây gặp Yeonjun sao? Em là học sinh của nó hả?

- D... dạ... - Soobin thầm gào thét trong lòng.

- Ò vậy vào đi... À mà khoan, học sinh đâu có được vào phòng giáo viên kiểu này? Bé là gì của Yeonjun?

- E... em... - Cậu chắc xỉu vì bà chị này mất, nhìn thân thiện dễ thương mà sao tra hỏi dữ thế.

Em biết em đã không chọn sai người | Yeonjun x SoobinNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ