Những mảnh giấy bị phù phép mà Draco tự tiện gọi là chim đưa thư bay mòng mòng trên đầu nó khi con chồn nhỏ lén trốn khỏi văn phòng Bộ trưởng.
Ngồi nghe hai ông chú bàn tính chuyện thế giới không phải chuyên mục ưa thích của đứa trẻ sáu tuổi như Draco. Nó muốn khám phá Bộ Pháp thuật hơn.
Với thân hình nhỏ xinh của mình, thằng bé dễ dàng luồn lách qua đám đông viên chức đang bận túi bụi với những công văn giấy tờ, trượt đi trên hành lang dài trơn bóng.
Khi Draco lướt ngang qua văn phòng Trợ lý cấp cao của Bộ trưởng Bộ Pháp thuật, một đám chim đưa thư rời khỏi bầy đàn lúc nhúc trên đầu thằng bé, lách qua khe cửa hẹp té mà chui vô.
Lúc ấy, đôi mắt xám bắt gặp một con chim với màu sắc sặc sỡ khác hẳn với lũ màu trắng ngà thông thường. Với bản tính trẻ con, thằng bé nhanh chóng chọn con chim đó làm mục tiêu.
Vậy nên Draco bước vào chiếc thang máy trống không cùng ý định tìm xem phòng ban nào xài con chim đó, không màng tới chuyện gì có thể xảy ra khi đi quá xa bố mình.
Cửa xếp lạch xạch mở ra.
Con chim vụt ra, bay theo hình xoắn trôn ốc qua Trụ sở Thần Sáng rồi dừng lại trước Văn phòng Dùng sai Pháp thuật, khiến Draco cũng ngừng bước.
Nhưng con chim đưa thư chỉ hơi cong mình, hai cái cánh mỏng vẫy vẫy như người ta gãi đầu suy nghĩ, rồi lại bay đi, làm thằng bé nhà Malfoy cuống cuồng đuổi theo.
Con chim bay tới một cánh cửa nho nhỏ nằm khuất trong góc thì lách vào một cách dứt khoát. Draco nheo mắt đọc tấm biển sờn cũ đính trên cửa, không tin tưởng lắm.
Sở Dùng sai Chế tác Muggle?
Nơi nhàm chán như vầy sao lại có những con chim đưa thư rực rỡ đến thế? Nó cảm thấy con chim sặc sỡ phù hợp với văn phòng bề thế ban nãy hơn, nhưng vẫn vặn cửa bước vào.
Nơi này thật nhỏ và buồn tẻ. Draco nhận xét. Còn không bằng phòng ngủ của nó nữa là. Tài liệu cùng mấy thứ đồ Muggle ngập ngụa từ bàn xuống đến sàn, khiến Draco ghê tởm đi nhón gót.
Nó nhìn thấy con chim đưa thư màu mè nằm chỏng chơ trong khoảng nắng trên một xấp giấy tờ, mau chóng bắt lấy. Nhưng ngờ đâu, nó chụp hụt. Có người đã nẫng mất, khiến Draco mất đà đập người vào bàn.
"Malfoy luôn có được thứ Malfoy muốn" là câu châm ngôn của gia đình nó, cộng thêm được nuông chiều từ bé, Draco ngay lập tức sửng cồ lên, quyết mắng cái đứa lấy đồ của nó một trận nên thân.
"Tao thấy cái đó trước!"
Trỏ vào con chim đưa thư đầy màu sắc, thằng bé tóc bạch kim ngoác mồm kêu. Đối phương, người đang giữ con chim, cũng chỉ là đứa bé tầm tuổi Draco, giật mình suýt ngã.
Cậu bé đó đang đứng trên cái ghế xoay (quay?) Muggle đen sờn rách, ngay nơi nhiều nắng nhất nên cả người cậu như phết một lớp mật ong. Draco cảm thán, sau đó lại nhảy dựng lên.
"Trả tao mau!"
"Cái gì của cậu chứ? Nó là của tớ, là tớ đã vẽ bức tranh này đó"

BẠN ĐANG ĐỌC
[HP] Four, quatre, четири
FanfictionTam Pháp thuật 1994, đời sau của bốn quán quân xuất hiện, gây náo loạn không nhỏ. Victoire, nàng tiên có tàn nhang. Vladimir, không phải tổng thống Nga à nha. Matthew, Diggory với đôi mắt đen huyền. Và em bé Albus (ʘᴗʘ✿) Tất cả cùng làm mọi thứ rối...