Gần đây mình có thêm hứng thú viết truyện, chắc do bàn phím mới=)))))
Đầu tư bàn phím cơ để chạy deadline với gõ văn bản cho có động lực viết cũng oke lắm 😂💦———
Có lẽ vì quá mệt mỏi, nên ngay khi vừa đặt bước lên chiếc máy bay được chuẩn bị riêng thì Yamamoto liền chợp mắt ngủ một giấc thật sâu, đến mức không hề hay biết rằng chuyến bay đã hạ cánh. Vì là chiếc máy bay được làm riêng cho nhà Vongola cho nên tiện ích bên trong cũng tương đối khá thoải mái, Yamamoto được ở một phòng riêng có diện tích tuy không quá lớn nhưng lại tiện nghi, và có thể cũng vì vậy mà cậu ngủ nhiều hơn khi nãy.
Yamamoto vốn rất dễ tỉnh giấc, cậu thường xuyên không cần đồng hồ báo thức cũng đã có thể tự mình dậy sớm đi học, nhưng bây giờ chuyến bay dài dẳng này đã tiêu tốn quá nhiều sức lực của Yamamoto, khiến cậu chàng say giấc nên không nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài.
Người bảo vệ vest đen đi cùng Yamamoto trên chuyến bay này đang đứng bên ngoài khoang phòng, gõ cửa nhưng không nghe thấy lời đáp lại, liền thầm xin lỗi vì sự tự ý này sau đó chủ động mở cửa tiến vào bên trong. Người Hộ vệ mưa đang ngủ yên giấc trên chiếc giường nhỏ, có lẽ tiếng ồn khi nãy của máy bay lúc hạ cánh cũng không thể đánh thức cậu. Người bảo vệ đến gần và vỗ nhẹ lên bờ vai của Yamamoto.
- Chúng ta đến nơi rồi ạ, ngài Tempesta đang đợi chúng ta đấy.
- Ưm...
Yamamoto ôm lấy thanh kiếm ngủ say bất chợt tỉnh giấc, theo đúng lịch trình thì sau khi quá cảnh 3 tiếng tại Dubai, Yamamoto sẽ bay tiếp khoảng 7 tiếng nữa sẽ tới Ý, nhưng cậu chàng không ngờ chỉ vô tình ngủ một chút thì 7 tiếng đã trôi qua như cơn gió rồi. Mớ ngủ ngồi dậy, Yamamoto dụi nhẹ mắt rồi nhìn về phía cửa sổ, cậu nhìn thấy khung cảnh nơi chiếc máy bay đáp xuống, một khoảng đất trống rộng vô vàn. Ở xa xa là bóng dáng một tòa dinh thự theo phong cách cổ kính, đôi mắt của Yamamoto như sáng lên, cậu chàng mỉm cười nhẹ nhàng.
Cuối cùng cũng về tới Vongola rồi.
- Ngài Pioggia?
- À à, xin lỗi nhé. Tempesta... cậu ấy đón tôi sao? Ha ha, đi nào đi nào.
(*) Tempesta là bão trong tiếng Ý.
Theo chân hai người vest đen đi tới cửa máy bay, cầu thang dạng có bánh xe kéo đã được để sẵn, còn được trải thảm đỏ sang trọng khiến Yamamoto cười ngượng ngạo, cậu chàng nghĩ như thế có hơi trang trọng rồi, cậu chỉ mới vắng mặt khoảng hai hay ba tháng thôi mà. Yamamoto đứng tại cửa máy bay đảo mắt nhìn xung quanh, rồi lại hướng mắt nhìn xuống dưới, cậu nhìn thấy ở dưới đất đã có một nhóm người đứng sẵn ở đấy. Mỗi khi có khách quý ghé thăm bằng đường bay sẽ được đón tiếp rất trang trọng, và lần này vị khách quý đó là một người Hộ vệ xa nhà của Vongola.
Trong nhóm người đó, Yamamoto nhìn thấy người quen liền mỉm cười và nhẹ nhàng đi xuống khỏi máy bay, đến khi bước chân chạm lên nền đất, họ cúi đầu nghiêm trang chào mừng Yamamoto quay trở lại, trừ một người vẫn cau có nhìn Yamamoto.
- Lề mề quá đấy.
- Nào.. Ha ha, lâu rồi tớ mới đi máy bay đường xa, có chút mệt mỏi thôi. Cậu cọc cằn quá đấy Hayato.
BẠN ĐANG ĐỌC
◤KHR x AC◢ Chào mừng cậu, Yamamoto Takeshi
FanficMột câu truyện bình thường, dựa theo những diễn biến chính trong series Lớp học ám sát, nhưng lần này có sự góp mặt của một thành viên mới, Yamamoto Takeshi. Một thể loại đã quá quen thuộc với những bạn ở fandom KHR và AC. Nhưng ở đây, nhân vật trọn...