Chương 30

1.2K 84 3
                                    

"Tiểu Ưu, ngồi yên đó."

"A? Tiểu Ưu muốn đi rửa mặt, làm sao vậy A Lạc?"

"Để ta."

A Lạc từ trong bếp chạy nhanh ra, một tay đỡ sau lưng, một tay choàng dưới mông, không nói một lời bế nàng ôm vào trong ngực, bước chân chậm rãi đi ra sau nhà.

"Chính là hoài tiểu bảo bảo, phải chú ý một chút." A Lạc mặt không đỏ tim không đập nói ra một câu.

Tiết Ưu Ưu hai mắt trợn tròn, miệng trương lớn lên, nửa ngày vẫn không nói ra được câu nào.

"Làm sao vậy?" A Lạc để ý phản ứng của nàng, bước chân thả chậm lại, bàn tay càng siết chặt, môi mỏng nhấp thành một đường, chỉ sợ cơ thể nàng không thoải mái.

"A Lạc vừa nói gì..?"

"Ân? Là tiểu giống cái hoài bảo bảo, chính là tiểu mèo con đáng yêu, làm sao vậy"

"Thật vậy chăng? Làm sao A Lạc biết được? Chính là ta cảm thấy cơ thể rất bình thường a.."

"Thật sự, không lừa ngươi, hôm qua lúc ngươi ngủ, ta liền phát hiện, còn gọi người đến kiểm tra một chút."

"Nhưng mà ta không nhớ gì hết..."

"Tiểu ngu ngốc, ngươi mệt như vậy, nằm lên người ta liền ngủ, ta lại không dám gọi ngươi tỉnh, làm sao ngươi biết được."

"Ân.."

"Không thích sao?" A Lạc banh thẳng khuôn mặt, đại não căng chặt, A Lạc ảo não mà nghĩ, tiểu giống cái không muốn mang thai con của nó, là cỡ nào tra tấn đối với một cái lang như nó, còn là tộc trưởng, hảo thất bại.

"A Lạc nghĩ gì đâu, Tiểu Ưu rất thích, chỉ là có điểm bất ngờ, không nghĩ lại nhanh như vậy là có thể hoài thượng." Tiết Ưu Ưu phủng gương mặt méo xẹo của đại miêu, như gà con mổ thóc, hôn hôn vào khóe môi của nó, bình thường có lẽ nàng không dám làm như vậy, chỉ biết ngượng ngùng bị động tiếp thu, nhưng mới vừa biết được bản thân đã hoài tiểu mèo con của nó, lá gan cũng lớn lên rất nhiều.

Chỉ là dán vào một chút rồi buông ra, thuần túy hôn nhẹ, hầu như đã lấy đi hết dũng khí của nàng, nhưng đại miêu lại đâu dễ dàng buông tha. A Lạc đỡ cái ót của nàng kéo về phía mình, mở miệng mút lấy hai cánh môi, liếm láp hết môi trên rồi đến môi dưới, hàm răng cắn nhẹ, tiểu giống cái "a" lên một tiếng, đầu lưỡi chui tọt vào bên trong, hôn sâu.

"Ân...ưm..." Tiết Ưu Ưu theo bản năng đẩy nhẹ trước ngực, lại đụng vào một đoàn mềm mại, sợ tới mức rụt tay lại, không dám lộn xộn, Tiết Ưu Ưu thầm nghĩ, hảo to.

"Thực ngọt." A Lạc hôn một lúc lâu sau, đến khi nàng thật sự chịu không nổi mới không tình nguyện buông tha cho nàng, nhìn tiểu giống cái bộ ngực phập phồng, A Lạc quay đầu sang chỗ khác, không dám lại nhiều nhìn thêm chút nữa.

Từ trên giường đi đến nhà sau, ngắn ngủi mấy bước, nhưng Tiết Ưu Ưu lại bị hôn cho một mặt đỏ bừng, cánh môi sưng lên một chút, kiểu nộn đáng yêu lại mê người, cự long ngủ say dưới háng lại ngốc đầu dậy.

"Là tiểu giống cái tới mùa sinh sản, liền rất dễ hoài nhãi con, huống chi đã làm lâu như vậy, hay tiểu giống cái còn muốn làm thêm vài lần nữa?" Nói nói, A Lạc lại dán sát vào mặt nàng, chóp mũi chạm vào nhau, hơi thở làm nàng có chút ngứa.

[BHTT] Một giấc tỉnh dậy ta không hiểu gì! [Thú Nhân] [Tự Viết] [FUTA] [NP]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ