Chương 35

660 74 3
                                    

"Ân, ân, ngoan quá, ta còn tưởng rằng mình nghe lầm, hóa ra là ngươi đang gọi ta sao, còn vị này là?"

"Thẩm Tư Thanh."

"Vỹ vỹ tỷ tỷ, đây là bạn lữ của ta, nó không thích nói chuyện với người lạ lắm, tỷ tỷ đừng để trong lòng..."

"Ân, ta biết, cái lang sao, bộ mặt suốt ngày giống như người ta cướp đi giống cái của chúng, ta mới không để trong lòng đâu!"

"...."

"Vỹ vỹ tỷ tỷ ra ngoài một mình sao?"

"Không có, ta ra ngoài cùng tỷ tỷ, bên ngoài nguy hiểm như vậy, không có cái lang đi theo sẽ không an toàn, một tiểu cô nương điềm mỹ đáng yêu như ta nếu ra ngoài một mình sẽ làm náo loạn cả cái làng này a ~"

"...." Điềm mỹ đáng yêu, ân, quả thật không sai.

"Lại đây, tỷ tỷ biết được một nơi rất thú vị, dắt các ngươi đi, bảo đảm mở mang tầm mắt!"

"Tiểu Ưu, phải về nhà sớm, chân đi nhiều sẽ toan, hôm khác chúng ta lại đi, có được không? Bảo bảo trong bụng sẽ mệt mỏi."

"Bảo bảo?" Vỹ Vỹ như bắt được từ ngữ mấu chốt, hai mắt nàng sáng lên, nhìn chằm chằm vào bụng Tiết Ưu Ưu, Tiết Ưu Ưu bị nàng nhìn có chút mặt đỏ, lôi kéo tay Vỹ Vỹ sờ lên bụng mình, cái miệng nhỏ thì thầm:

"Vỹ Vỹ tỷ, ta, ta là có bảo bảo..."

"A? Bảo bảo, khi nào vậy! Là của ai, A Mễ? A Lạc? Tiểu Ưu, mau nói cho ta a!"

"Là....là của ai ta cũng không rõ lắm, nhưng mà là song thai! Ta muốn có cái lang tỷ tỷ!"

"Hừ...cái lang mới sinh ra đúng là đáng yêu, nhưng mà càng lớn sẽ càng khó ưa, là giống cái sẽ tốt hơn, nộn nộn mềm mại, da thịt trắng trẻo, sẽ không có một lớp lông miêu giống như cái lang, giống như chúng ta như vậy, sẽ không hóa thành miêu!"

"Nhưng là giống cái cũng rất hiếm, mấy năm nay giống cái trong làng sinh ra tiểu giống cái rất ít, chỉ khoảng hai ba chỉ, động tay là bỏng tiểu giống cái!"

"Thật vậy chăng? Nếu như vậy cái lang làm sao tìm được bạn lữ cho mình, rất khó đi?"

"Đúng vậy, còn phải xem bản lĩnh của bọn chúng, đâu giống như ai kia, chỉ biết giở trò gian xảo, lừa gạt tiểu giống cái còn chưa biết việc gì về nhà mình, đại phôi đản!"

Vỹ Vỹ nói xong còn liếc nhìn hai đại miêu ở phía sau, bọn chúng như chột dạ mà dời đi tầm mắt sang chỗ khác, Vỹ Vỹ là nói không sai, bọn chúng là lừa nàng mới bắt được tiểu giống cái vào trong tay, không tốn một chút bản lĩnh nào hết, nhưng mà may mắn cũng là một loại bản lĩnh biết không!

"Hừ...đi một lúc cũng không sao, nhưng chỉ lần này nữa thôi, còn phải trở về nhà ăn cơm."

"Ân!"

"Trở về làm gì, tới nhà ta nhanh hơn, sẽ chiêu đãi hai tiểu giống cái đây ăn no căng tròn bụng, tỷ tỷ của ta nấu ăn rất ngon!"

Tiết Ưu Ưu cùng Thẩm Đào Đào đồng loạt nhìn ra phía sau, nhóm thú nhân bị các nàng nhìn chằm chằm có chút cứng đờ, lại nhìn sang khuôn mặt đắc thắng của Vỹ Vỹ, được rồi, bọn nó chịu thua...

[BHTT] Một giấc tỉnh dậy ta không hiểu gì! [Thú Nhân] [Tự Viết] [FUTA] [NP]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ