Chương 21:

3 1 0
                                    

Kỳ Uyên không thể nào đoán được chính mình đột nhiên thất thố, vừa rồi còn nghiêm trang giáo huấn người ta, bây giờ chỉ trong chớp mắt đã tự vả vào mặt mình chan chát.

Trên tay anh vừa vặn có khăn tắm, liền cầm lấy xoa xoa cái mũi, cái khăn lông trắng tuyết, nhanh chóng loang lổ màu đỏ tươi. Anh nhìn chằm chằm vào mấy vết màu đỏ kia, cảm thấy so với màu đỏ trên giường kia, màu đỏ này kém hơn nhiều.

Sau khi khăn lông thấm được một vài vết máu nho nhỏ, máu mũi của Kỳ Uyên mới miễn cưỡng ngừng chảy.


Trần Mộc nhìn thấy anh tùy tiện ném đi khăn lông trện tay vậy mà lại chính xác rơi vào thùng rác tạo hình đáng yêu cách đó không xa. Trong lòng cảm thấy buồn cười, sau đó đem cánh tay đang đặt bên eo chậm rãi đưa lên, cười nhạt nháy mắt, lấy ngón trỏ ngoắc ngoắc anh, ý bảo anh lại đây.

Kỳ Uyên nhấp môi yên lặng nhìn Trần Mộc, thật sự không nghĩ ra, một người vừa rồi còn bày bộ dáng đáng yêu ngoan ngoãn, bị mắng cũng chỉ bĩu môi không cãi lại. Vậy mà anh chỉ đi tắm có một cái đi ra cô gái này lại biến thành một con mèo hoang? Thực ra chính là hấp dẫn như vậy.

Thấy anh không bước đến, Trần Mộc đè thấp âm thanh, dùng âm điệu gợi cảm gọi anh: “Anh~ lại đây~”

Kỳ Uyên: ….

Cái này thực là giết người mà.

Tóc Kỳ Uyên còn ướt, lòa xòa trước trán, thoạt nhìn như một người thanh niên vừa bước vào đời. Nghe Trần Mộc vừa kêu một tiếng anh, anh lại càng mềm yếu hơn. Đối với người trong lòng mình luôn khát vọng, vẫn là không tự chủ được mà bộc lộ cảm xúc ra bên ngoài, hồn phách giống như bị hút đi, mê mê hoặc hoặc. Cho đến khi anh phục hồi lại tinh thần thấy mình đã ngồi trên mép giường, duỗi tay muốn sờ cẳng chân của cô.

Trần Mộc nhanh chóng dời đôi chân đi, làm bàn tay anh trống không, còn cố tình hỏi: “Anh, anh muốn làm gì?”

Kỳ Uyên: ….

Lúc này còn có thể làm cái gì chứ? Cái dưới quần anh đau đến mức muốn vỡ ra.

Kỳ Uyên nheo hai mắt lại, nguy hiểm mà nói: “Em nhóm lửa, còn hỏi làm cái gì hả?” Nói xong chuyển sang quỳ, chuẩn bị áp lên người cô.

Trần Mộc không chút hoang mang, nâng lên một chân, đạp lên ngực anh, chống đỡ khoảng cách của hai người, ngăn anh tới gần, lại đem những lời anh vừa nói nói lại một lần, “Người trẻ tuổi, loại chuyện trên giường này phải có số lượng vừa phải không đúng sao? Phải học cách kiềm chế, đừng chỉ nghĩ đến chuyện theo đuổi kích thích mà làm nhiều, khiến cho cơ thể tiêu hao quá mức, cái đó là mất nhiều hơn được.”

Kỳ Uyên: ….

Người phụ nữ này là cố ý.

Kỳ Uyên duỗi tay cầm lấy mắt cá chân cô, nói: “Tôi thừa nhận câu dẫn của em đêm nay thành công. Khen thưởng nhé, đêm nay liền thực hành ba tư thế, như thế nào?”

Trần Mộc nhanh chóng rút chân từ trong tay anh, lăn một vòng trên giường, cười tủm tỉm mà nhìn anh nói: “Không được, đêm nay em mệt, cái gì cũng không muốn làm, chỉ muốn ngủ ngon một giấc, ý trên mặt chữ.”

Kỳ Uyên nhìn đại bảo bối trước mắt, thèm đến mức chảy nước miếng, lại không thể ăn được, cau mày nghĩ nghĩ, nói: “Không phải em muốn ly hôn sớm một chút sao?”

Trần Mộc thở dài, cố ý nói: “Ai, còn nhiều tư thế mà, cứ từ từ làm, không phải là chuyện có thể hoàn thành trong ngày một ngày hai, không vội.”

Nhìn lão đại bị ** nghẹn đến mức vẻ mặt cùng bộ dáng khó chịu, Trần Mộc cười hỏi anh: “Thật sự là muốn làm?”

Kỳ Uyên nhìn cái bộ dáng tính kế kia, vừa bực mình lại vừa buồn cười mà nói: “Có điều kiện gì sao?”

Trần Mộc chu miệng, thật là một chút cũng không đáng yêu tí nào, nhưng vẫn nương theo lời anh: “Muốn làm cũng không phải là không được, đem cái thỏa thuận kia xé đi, hôm nay em chơi cùng anh suốt đêm.”

Hóa ra là còn nhớ thương cái thỏa thuận kia, Kỳ Uyên hừ nhẹ một tiếng, nhanh chóng cởi áo choàng tắm ra, xốc chăn lên chui vào, giọng đầy phiền muộn: “Ngủ.”

Trần Mộc nằm ở trên chăn, nhìn động tác ấu trĩ của anh, nhìn không được mà phì cười một tiếng, “Cho anh một cơ hội cuối cùng, đem giao thỏa thuận ra đây, những cái khác đều có thể thương lượng được.”

Kỳ Uyên cười nhạo, “Em xác định muốn chơi thủ đoạn với tôi? Lúc anh đây bắt đầu âm mưu chuyện lớn, em vẫn còn chưa dứt sữa.”

Trần Mộc: ….

Đúng là bị khinh bỉ!

Lại nghe tiếng của anh: “Bên ngoài lạnh, chui vào chăn ngủ.”

Trần Mộc: …

Người đàn ông này không phải đã bị cô mê hoặc đến mức thần hồn điên đảo còn chảy máu mũi sao? Vì sao khi nhắc đến thỏa thuận, anh liền nhanh chóng thanh tỉnh?

Nằm bên ngoài chăn rất lạnh, hơn nữa người xem duy nhất còn không muốn tham gia cùng, Trần Mộc chỉ có thể xoắn xoắn chui vào ổ chăn, sau đó chen chân vào đá đá đùi anh, nhỏ giọng xác nhận: “Thật là không làm?”

Mí mắt Kỳ Lão đại giật giật, sau đó mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, bát phong bất động (*) nói: “Không kèm theo điều kiện thì làm.”

(*) Có thể hiểu là bình tĩnh không hề dao động trước những gì xảy ra xung quanh.

Đàm phán thất bại….

Trần Mộc căm giận nói: “Vậy thì yên ổn ngủ đi.”

Vì thế, một vưu vật ăn mặc gợi cảm nóng bỏng, cùng một cầm thú đang trong tình trạng lửa dục thiêu đốt, nằm trong cùng một cái chăn, đồng thời nghiến răng nghiến lợi mà ngủ.

Ngủ được mới là quỷ đó!

Nhưng so với cái thỏa thuận kia, sự nhẫn nại vẫn tính là đáng giá.

Ly Hôn Với Lão Đại Ác MaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ